Chàng bác sỹ 9x và những tâm sự về 'nghề y lắm khi cười ra nước mắt'

'Cuộc đời nhiều nỗi buồn và không ít niềm đau. Nhưng sau tất cả, ta phải lựa chọn thái độ của mình với những sầu bi ấy'.

Đây là những dòng chia sẻ trong cuốn sách 'Lạc quan gặp niềm vui ở quán nỗi buồn' của bác sĩ Dương Minh Tuấn, người hiện đang công tác tại Đơn vị Tế bào gốc thuộc Bệnh viện Đa Khoa Vạn Hạnh (Tp. HCM).

Là một bác sĩ nhưng lại có niềm đam mê viết lách, những dòng trạng thái của chàng trai sinh năm 1991 này thường rất cuốn hút bởi sự chân thật, dí dỏm nhưng không kém phần sâu sắc. Vì thế không khó hiểu khi Tuấn là một 'hot Facebooker', và cũng là nhân vật trong talkshow 'Chuyện bên ly cà phê' của VTV3. Những câu chuyện mà anh chia sẻ dưới đây có lẽ phần nào sẽ giúp ta hiểu thêm về những vui buồn của nghề y.

Bác sĩ Dương Minh Tuấn

Nghề y có lắm khi 'cười ra nước mắt'

Với việc thường xuyên phải tiếp xúc với các bệnh nhân, Tuấn cho biết đôi khi anh cũng gặp phải những tình huống dở khóc dở cười . Nhiều người đôi khi tới bệnh viện chỉ vì mắc 'bệnh tinh thần', thậm chí cho rằng bác sĩ nào cho ít thuốc đều là bác sĩ 'rởm'..

Dưới đây là một vài câu chuyện nhỏ trong quá trình làm việc mà bác sỹ 9x chia sẻ trên trang cá nhân:

'- Ủa bác sĩ ơi sao cho tôi về mà không có thuốc gì uống vậy?

- Chị bị cảm cúm thông thường, sổ mũi, ngứa rát cổ họng thôi về nhà súc miệng nước muối, xịt rửa mũi hàng ngày, ra đường nhớ mang khẩu trang là được rồi! Em có ghi lời dặn cụ thể trong toa rồi đó!

- Sao bác sĩ kiểu gì chuyên môn kém vậy? Đến cái toa thuốc cũng không biết cho à? Thế thì làm bác sĩ làm gì?'

***

'- Ủa bác sĩ ơi sao cho tôi về mà không cho thuốc gì uống kỳ vậy?

- Cô làm việc căng thẳng mấy hôm nên mới bị chóng mặt vậy. Giờ cô bớt chóng mặt rồi về nhà chỉ cần nghỉ ngơi, ngủ đủ giấc, ăn uống đúng bữa, tập thể dục nhẹ nhàng mấy hôm là khỏe. Con có ghi lời dặn cụ thể trong toa rồi đó!

- Thì cũng phải cho tôi mấy loại thuốc gì về uống chứ? Bỏ tiền ra đi khám mà không có thuốc uống thì khám làm gì? Bác sĩ mà như vậy thì làm bác sĩ làm gì?'

Nghề Y có những nỗi buồn chảy ngược vào trong…

Bệnh viện là nơi chúng ta nhìn thấy ranh giới mong manh của sự sống và cái chết, nơi nhận ra rõ nhất quy luật 'sinh - lão - bệnh - tử'. Bác sỹ là người phải tiếp xúc với những lằn ranh đó nhiều nhất, và chính họ đôi khi phải nén nỗi đau cá nhân để hoàn thành trọn vẹn công việc.

Đây là một câu chuyện khác mà bác sỹ Tuấn chia sẻ về những đàn anh, đàn chị trong nghề của mình một cách đầy trân trọng.

'Năm thứ 3 đại học, đi phụ mổ ở Việt Đức, ca mổ đêm chưa bắt đầu được bao lâu thì bác sĩ mổ chính nhận được tin mẹ mất. Chú rất bình tĩnh, tiếp tục cùng mọi người trong kip mổ hoàn thành sau 3 giờ. Mũi khâu cuối cùng vừa dứt, chú xin phép rồi thay đồ thật nhanh đi ra ngoài. Mình tình cờ nghe tiếng chú khóc nấc nghẹn ở cầu thang, rồi dáng chú vội biến mất cuối hành lang. Hai hôm sau, đã lại thấy chú ở viện, niềm nở với mọi người, và tiếp tục những ca mổ còn đang chờ...

Hôm qua, năm đầu tiên đi làm, vừa từ phòng mổ hút mỡ cho bệnh nhân về thấy chị điều dưỡng làm cùng đứng ngoài cầu thang, mắt đỏ hoe. Nhưng ngay sau đó thấy chị vào rửa mặt và tiếp tục hoàn thành công việc, vẫn tươi cười, nhiệt tình chỉ dẫn cho bệnh nhân. Sau hỏi thăm mọi người ở khoa, biết tin ông ngoại chị vừa mất, mà công việc của khoa còn nhiều, chị đặt vé máy bay, thu xếp xong hết việc mới vội thay đồ về.

Hôm lên viện tỉnh đón bố về, giữa dòng người đứng chặt kín từ cổng viện, sụt sùi, mình bình tâm vào gặp bác sĩ, nghe bác giải thích, rồi mới đến bên bố, hôn lên trán ông. Khi đưa bố về, mình cũng là người quyết định rút máy thở cho ông. Bác sĩ khi ấy chỉ đến cạnh và thì thầm vào tai mình: 'Con bản lĩnh lắm! Chú tự hào khi có những đồng nghiệp như con sau này.' Thực ra lúc ấy chân mình chỉ muốn ngã xuống được ngay'.

Những người bác sĩ đáng kính phải hy sinh rất nhiều. Họ không được phép mang cảm xúc cá nhân vào công việc. Họ chứng kiến những nỗi buồn của người khác hàng ngày, nhưng nỗi buồn của họ thì mấy ai hiểu được? Những khoảnh khắc quan trọng bên gia đình đều phải xếp thứ hai, sau những ca cấp cứu, sau những buổi trực đêm. Bởi, bệnh tật không chờ đợi một ai.

Minh Tuấn trong một lần tới thăm các cháu nhỏ mồ côi

… Và nghề y có cả những áp lực vô hình

Những câu chuyện buồn về thái độ phục vụ của y bác sĩ đã quá phổ biến trên các phương tiện thông tin đại chúng, nhưng bạn có bao giờ tự hỏi tại sao họ lại thường cáu kỉnh và khó tính như vậy? Đây là những dòng tâm sự của chính bác sỹ Dương Minh Tuấn sau một lần mất bình tĩnh trong công việc.

'Sớm nay mình đã nói lời xin lỗi một bệnh nhân và người nhà của cô. Họ đều là những người hiền lành, hay cười, rất thân thiện. Đêm trực cấp cứu đến 4 giờ sáng mình vẫn chưa được ngủ, đầu óc mình căng ra như một sợi dây, thực sự dễ bực dọc nếu sợi dây ấy đứt ra và mọi cảm xúc dường như rất khó kiểm soát.

Mình đã lớn tiếng khi người nhà liên tục thay nhau ra vào hỏi mình về cùng một vấn đề mà mình phải giải thích qua lại nhiều lần, hoặc cứ 5 phút lại vào hỏi tình trạng của bệnh nhân trong khi mình còn rất nhiều việc khác phải làm và bệnh nhân thì đã được xử trí và đang nằm theo dõi. Thấy mình như vậy mọi người đều cúi đầu xin lỗi rồi xin phép ra ngoài.

Cái cảm giác biết mình nên cư xử ra sao nhưng mọi thứ bị dồn nén trong trạng thái mệt mỏi khiến những cảm xúc tiêu cực thoát ra ngoài khả năng kiềm chế của mình. Mình không nói lý do vì sao mình căng thẳng thế, chỉ đơn giản là xin lỗi họ vì mình đã không thể mỉm cười và nhẹ nhàng hơn. Thật vui vì tất cả mọi người vẫn đều cười tươi và nói rằng họ có thể hiểu và thông cảm cho mình.

Sớm ra trực chạy xe đường Sài Gòn vắng tanh, thời tiết Sài Gòn một sớm cuối năm se lạnh chẳng khác gì những ngày chớm đông ở Hà Nội. Phải đến lúc ngồi xuống được, uống ngụm cà phê, một cơn gió lạnh lùa qua, rùng mình một cái, mới thấy mình lại bỗng chợt là mình, cười tươi rói như hâm dở, may mà quán vắng chưa có ai.'

Nếu bạn đang có những 'nỗi buồn' của riêng mình và muốn có cái nhìn tích cực hơn về cuộc sống, hãy đọc và suy ngẫm về những câu chuyện của Bác sĩ Dương Minh Tuấn. Nhân ngày 27/2, xin được chúc anh và những người Thầy thuốc luôn giữ vững niềm tin và cái tâm trong sáng với nghề!

Theo Hồng Anh (Spiderum)/Baodatviet.vn

Nguồn Tiin: http://tiin.vn/chuyen-muc/song/gap-go-chang-bac-si-lac-quan-gap-niem-vui-o-quan-noi-buon.html