Rừng xà nu ngày ấy…

Trước ngày Gia Lai-Kon Tum chia tách tỉnh, ai từng đi Đăk Glei dẫu chỉ một lần hẳn cũng chưa thôi ám ảnh.

Nắng đã gọi hè

Ai sinh ra ở quê thường sẽ sớm làm bạn với nắng. Nắng đi dọc suốt bốn mùa yêu thương. Nhưng có lẽ chỉ có nắng hè mới đủ làm thức dậy tất cả các giác quan để rồi chạm khắc vào lòng người bao niềm thương nỗi nhớ!

Đêm rơi về phố

Đêm giữa phố. Ánh sáng vàng vọt hắt bóng lên những tấm lưng gầy bên những gánh hàng rong. Thứ ánh sáng phiêu linh kì diệu có thể che đi ít nhiều những vết xước, vết hằn từ những mảnh đời thinh lặng. Ta chạy xe qua phố, lướt qua từng mảnh phố, mảnh đời, bỗng thấy vai mình nằng nặng, thấy tim mình chật chội giữa quên nhớ hằn in.

Tuổi thơ êm đềm bên ngoại

Trong ký ức tuổi thơ tôi, hình ảnh ngoại đong đầy thương nhớ. Nhớ ngoại hiền từ, dịu dàng như một bà tiên. Nhớ ngoại là nhớ hương trầu không vấn vương theo chiều dài năm tháng.

Chuyện làm đường ở Nà Tang

Nằm trong thôn Bản Ba 1, xã Trung Hà (Chiêm Hóa), nhưng Nà Tang biệt lập hẳn, khi nằm chon von trên đỉnh núi cao, giáp với xã Đức Xuân, huyện Bắc Quang của tỉnh Hà Giang. Địa thế khó, lại là khu vực 100% đồng bào Dao, chuyện đi lại, mở đường của người dân Nà Tang vẫn được người trong thôn kể cho nhau nghe, như một minh chứng cho nỗ lực vượt khó.

Họa sĩ Lê Thanh Hà - 'gã gàn dở' gìn giữ tinh túy truyền thống qua tranh

Nói anh ấy có cốt cách của một ông đồ gàn xứ Nghệ quả thật không sai, khi anh luôn tìm cho mình một hướng đi mới dù gặp muôn vàn khó khăn vất vả. Anh là họa sĩ Lê Thanh Hà, sinh ra ở TP Vinh, nay cư trú tại TP Đà Nẵng, người miệt mài sáng tạo lối vẽ trên giấy dừa cạn.

Xả buông chấp thủ

'Chúng ta' giống như cây. 'Chấp thủ' giống như dây leo. Nếu như ta khao khát được ngắm cảnh, thì cảnh chập chờn quanh mắt ta. Nếu muốn nghe âm thanh, thì chúng sẽ quanh quẩn bên tai, vân vân.

Bần che bóng mát, cá thác lác quẫy đục ngầu, anh hỏi em đã có nơi nào hay chưa

Một người bạn đồng hương lâu ngày không gặp, gởi tặng tôi ít cá thác lác quê nhà. Trong bữa cơm chiều ở nơi phố thị, nhìn món chả cá thác lác vàng ươm vợ chiên, lòng tôi không khỏi bâng khuâng.

Bởi tôi yêu vĩnh viễn cuộc đời này

Đoàn Văn Mật có tính tỉ mẩn, cẩn trọng và cầu toàn. Những đặc tính ấy, không chỉ ở trong anh mà còn trong thơ. Những câu thơ kĩ càng, tinh xảo và ấm áp. Tựa thể chữ của anh chắt chiu từ trải nghiệm của hơn nửa quãng đời trần này, nối lại, trải trên trang thơ. Những câu thơ cứ vậy mà nắm níu mắt nhìn, nương nấu tâm khảm, vướng vít suy niệm rồi vọng vang tấc dạ người đọc.

Bâng khuâng chiều quê

Có những chiều như hôm nay bóng chiều tà vướng vít nơi ngọn cau cuối ngõ. Hoàng hôn đổ dài trên những mo cau đứng tuổi, gió lấp loáng gọi mây trời sắp đóng cửa cài then. Chiều trôi mông lung trên những nếp nhà tôn nép mình bên xóm nhỏ.

Làm dâu

Bao giờ thì chị về với Bu? Bu nhẽ không qua khỏi đâu! Anh chị cố sắp xếp công việc mà về cho sớm! Đó là Mùi, Em gái của chồng tôi Mùi hơn tôi hai mươi tám tuổi.

Buông xả

Thiền quán là biết cả khi tâm an tĩnh và khi tâm không an tĩnh. Biết cái tưởng của quá khứ và tương lai vì chúng là kiến thức trực quan. Loại kiến thức này không bị mắc kẹt trên các tưởng. Đây được gọi là kỹ năng buông xả.

Trải nghiệm cầu kính dài nhất thế giới tại Việt Nam

Được kỷ lục Guinness thế giới công nhận là cầu kính dài nhất thế giới, công trình cầu kính Bạch Long tại quần thể du lịch Mộc Châu Island thu hút khá đông...