Trong khu vườn tạp nhà tôi có những chú chim luôn tưng bừng nhảy nhót, có con thì ẩn mình, nhưng giọng hót của chúng ai cũng dễ nhận ra đó là loại chim gì. Những thanh âm đó làm nên 'bản nhạc sống' mé đồi quê khoáng đạt như dòng nước mát thấm vào tâm hồn tôi và rót từng giọt lên miền ký ức mỗi khi nhớ tới quê nhà.
Sáng Chủ nhật, bầu trời mờ đục, xam xám sắc chì, đây đó bảng lảng những áng mây phơn phớt lững lờ trôi phía trời Đông.
Một sáng xuân trên cánh đồng, những giọt sương long lanh như hạt ngọc. Hoa cỏ non tơ trong nắng ban mai bừng sáng, thứ ánh nắng ấm áp, trong lành như thức dậy muôn ngàn mắt lá sinh sôi.
Tản văn của Mai Hoàng
Tản văn của Lê Văn Trường
Chiều muộn. Chiếc xe cấp cứu đột ngột xuất hiện trước ngôi nhà cặp theo đường bê tông mới. Tiếng ồ ồ từ chiếc máy phun thuốc mang trên người mặc áo bảo hộ vang lên xé tan bầu không khí yên tĩnh của một vùng quê. Chàng trai trẻ với gương mặt vừa hốt hoảng, vừa lo âu nặng nề lê từng bước chân đến chiếc xe đã mở cửa chờ sẵn. Xe cứu thương hú còi chạy đi vội vã. Những đôi mắt dõi theo chiếc xe và nén tiếng thở dài. Vậy là dịch Covid-19 đã đến với vùng quê hẻo lánh này rồi.
Gấu trắng ngày càng nhỏ đi. Linh miêu cũng vậy, cừu và bướm đêm cũng thế.
Chiều cao trung bình của phụ nữ nước này là 169,8 cm (xấp xỉ 1,7 m). Trong khi đó, phụ nữ Hà Lan có chiều cao trung bình đứng thứ hai với 168,72 cm, đứng thứ ba là Estonia với 168,67 cm.
Tôi trích dẫn bài thơ này không phải để nói về con đường tu hành mà để nói về cuộc sống của cá nhân tôi cũng như của mọi con người dù bất cứ ở công việc nào. Bài thơ này thực sự không chỉ để nói về con đường tu hành mà nói rộng hơn về hành động sống của mỗi con người chúng ta.