Ngậm đắng nuối cay vì những bữa cơm mẹ chồng nấu cho con dâu trong thời gian mang thai

Cuộc đời tôi đang tươi đẹp và hạnh phúc, thật không ngờ lại bước vào những ngày tháng đen tối như vậy từ khi mang thai.

Chúng tôi đã kết hôn được 5 năm và cuộc sống gia đình vẫn luôn vui vẻ, hạnh phúc. Và khoảnh khắc không thể nào quên của hai chúng tôi chính là khi biết tin rằng tôi đã mang thai sau 5 năm dài chờ đợi. Tất cả mọi người đều rất vui mừng, trong đó có cả mẹ chồng tôi và ngay lập tức, bà đã chuyển đến nhà tôi sống để tiện chăm sóc con dâu những ngày mang bầu.

Khoảnh khắc không thể nào quên của hai chúng tôi chính là khi biết tin rằng tôi đãmang thai sau 5 năm dài chờ đợi (Ảnh minh họa)

Ban đầu tôi nghĩ rằng, nhà thêm người sẽ vui hơn rất nhiều và nhanh chóng đồng ý, một phần cũng vì 5 năm lấy nhau, tôi cũng ít về nhà chồng chơi, nên mỗi lần về chơi bố mẹ anh rất chu đáo chăm sóc, đặc biệt chồng tôi cũng vô cùng ủng hộ việc đó. Nhưng đến khi mẹ anh tới nơi, thì cuộc sống gia đình trở nên ngột ngạt và tôi đã có lúc vô cùng tuyệt vọng.

Mẹ anh là một người khá gia trưởng và theo lối suy nghĩ từ thời xưa. Nên tất cả mọi thứ bà đều quyết định và bắt tôi làm theo như một cái máy từ việc ăn, uống, ngủ, nghỉ cho tới từng cái chăn, cái tã cho con. Tôi rất mệt mỏi vì điều đó, cảm giác như không gian của riêng mình bị thu hẹp một cách hết sức có thể.

Một bà bầu như tôi, đáng ra phải ăn những thứ ngon và bổ dưỡng để có sức khỏe cho thai nhi. Nhưng bà lại nghĩ khác và thức ăn tôi ăn hàng ngày chỉ được nấu duy nhất một lần vào buổi sáng, tôi phải ăn lại chúng vào buổi trưa và tối. Thật sự vô cùng khó nuốt đối với một người sành ăn như tôi. Dù đã nhiều lần biết ý tự đi chợ nhưng bà đều tỏ vẻ không hài lòng và tôi đành phải dừng lại. Có một hôm tôi góp ý với mẹ rằng:

- Mẹ có thể nấu cho con một bát canh để con bổ sung thêm dinh dưỡng được không ạ. Chứ lúc nào cũng nước luộc với đồ chiên con rất khó ăn mẹ ạ.

Mẹ anh cau có:

- Cô đừng có mà 'kén cá chọn canh'', ngày xưa mang thai chồng cô tôi có được ăn uống cái gì ra hồn đâu, làm gì có súp gà, súp cá gì để ăn mà nó vẫn lớn lên khỏe mạnh bình thường đấy thôi.

Tôi tức quá mà không thể làm gì được vì chồng tôi cũng không dám cãi lời mẹ. Tôi lại quần quật làm tất cả mọi thứ, chuẩn bị đồ ăn cho cả nhà như ô-sin, cảm thấy bế tắc vô cùng. Mỗi ngày trôi qua với tôi như cực hình.

(Ảnh minh họa)

Nhìn mâm cơm lúc nào cũng chỉ có cơm và một món chiên rán, mà không bao giờ là thức ăn nguyên vẹn, tôi khóc không ra tiếng. Cơm thì nguội ngắt mà nghe nói, bà đẻ không nên ăn cơm nguội, sau này sẽ bị nghẹn.

Tôi bảo mẹ chồng thì bà quắc mắt nhìn tôi: ''Cô tiểu thư quá nhỉ, thế này đã là tốt lắm so với ngày xưa tôi mang thai rồi. Cô thích ăn gì thì cứ nói, tôi phục vụ''. Thử hỏi xem có ai còn cực khổ hơn tôi nữa.

Nghĩ lại những ngày tháng ở nhà mới sung sướng bao nhiêu. Bố mẹ nghèo thật nhưng chưa bao giờ để con cái khổ. Tôi có đến nỗi nào? Cũng xinh đẹp, đi làm, công việc ổn định nhưng khi lấy chồng, mang thai thì bị bắt nghỉ việc sớm và vì lý do gì tôi không biết mà bị mẹ chồng đối xử tệ bạc thế này. Tôi nói với chồng thì sợ chồng giận bảo tôi lắm chuyện. Lại sợ ở nhà một mình bà sẽ đay nghiến không để tôi yên.

Tưởng rằng mẹ chồng sang chăm sẽ sung sướng như thế nào, ai ngờ lại nhục hơn cả người đi ở. Tôi thật sự không cam lòng. Có lẽ, sau khi sinh con mà mẹ chồng vẫn nhất quyết ở đây thì tôi sẽ phải ly dị chồng. Mặc dù yêu chồng nhưng sống với người mẹ chồng tai quái thế này thì thà không có chồng còn hơn. Tôi sẽ đi làm lại, sẽ làm mẹ đơn thân, sẽ tự nuôi con của mình, không cần đến ai hết. Tôi đâu phải chịu khổ như thế. Sao tôi phải chấp nhận bị người khác xúc phạm, chửi bới vì tôi nào nhận được gì từ gia đình nhà người ta đâu?

Theo Gia đình Việt Nam

Nguồn PNNews: http://phununews.vn/tinh-yeu-hon-nhan/ngam-dang-nuoi-cay-vi-nhung-bua-com-me-chong-nau-cho-con-dau-trong-thoi-gian-mang-thai-209885/