Làm thế nào để phân biệt tình nhân vào nhà nghỉ với mại dâm?

Công an dựa vào đâu để phân biệt người yêu nhau vào nhà nghỉ với hoạt động mua bán dâm?

Hỏi: Chúng tôi sắp cưới, trong một lần đi xa hơn 200 km để đơn vị thăm anh, chúng tôi đã qua đêm ở nhà nghỉ. Đêm đó, chúng tôi bị công an kiểm tra hành chính khi đang vây bắt đường dây mại dâm hoạt động tại đây. Xin hỏi Công an sẽ dựa vào đâu để phân biệt người yêu nhau vào nhà nghỉ với hoạt động mua bán dâm?

Ảnh minh họa.

Trả lời: Hiện nay, vấn đề phòng chống mại dâm được nhiều văn bản pháp luật quy định, trong đó điển hình là Pháp lệnh phòng, chống mại dâm năm 2003. Hiện nay, Luật phòng chống mại dâm đã được soạn thảo nhưng chưa được Quốc hội thông qua.

Theo quy định tại Điều 3, Pháp lệnh phòng, chống mại dâm năm 2003 thì hành vi mua bán dâm được giải thích như sau:

“1. Bán dâm là hành vi giao cấu của một người với người khác để được trả tiền hoặc lợi ích vật chất khác.

2. Mua dâm là hành vi của người dùng tiền hoặc lợi ích vật chất khác trả cho người bán dâm để được giao cấu.

3. Mại dâm là hành vi mua dâm, bán dâm…”.

Theo quy định này thì yếu tố “dùng tiền hoặc lợi ích vật chất khác” trả cho người bán dâm để được giao cấu là cơ sở để xác định việc mua, bán dâm. Hành vi "giao cấu" ở đây được hiểu là hành vi quan hệ tình dục.

Theo quy định của pháp luật hiện hành thì chỉ cấm người đã thành niên quan hệ tình dục với người chưa đủ 16 tuổi. Còn nếu hai người đã thành niên quan hệ tình dục tự nguyện với nhau thì pháp luật không ngăn cấm, đó là quyền tự do cá nhân, cụ thể là tự do tình dục.

Vì vậy, nếu hai người quan hệ tình dục tự nguyện trong nhà nghỉ, khách sạn, mặc dù không xuất trình được giấy đăng ký kết hôn nhưng việc quan hệ tình dục là tự nguyện, hai người đã đủ 16 tuổi, việc quan hệ tình dục không vì lý do đánh đổi bằng tiền bạc, lợi ích vật chất thì không được coi là hoạt động mại dâm, không được gọi là hành vi mua bán dâm. Nếu bị phát hiện cùng thời điểm, cùng địa điểm với hoạt động mại dâm của các đối tượng khác thì sau khi làm rõ mối quan hệ giữa hai người, xác định không phải là mua bán dâm thì cơ quan công an sẽ không xử lý, thậm chí có thể xin lỗi và bồi thường nếu gây thiệt hại, xâm phạm bí mật đời tư.

Theo quy định của pháp luật, khi đến nghỉ tại các nhà nghỉ hoặc khách sạn, người lưu trú có trách nhiệm phải xuất trình một trong các giấy tờ như: Chứng minh nhân dân; hộ chiếu; các loại giấy tờ có dán ảnh do các cơ quan quản lý Nhà nước Việt Nam cấp (bằng lái xe, thẻ thương binh, thẻ nhà báo…) và cơ sở cho thuê lưu trú phải ghi đầy đủ các thông tin của khách lưu trú vào sổ trước khi khách vào phòng nghỉ và thông báo lưu trú với cơ quan công an xã, phường, thị trấn sở tại trước 23 giờ trong ngày.

Do đó, trong trường hợp cảnh sát vào kiểm tra phòng thì người lưu trú có thể chứng minh việc mình không mua bán dâm bằng cách trình bày việc mình đã xuất trình các giấy tờ tùy thân cho quản lý khách sạn/nhà nghỉ và đưa ra các chứng cứ về việc hai người là vợ chồng hoặc tình nhân: Cho biết họ tên của nhau, nghề nghiệp, quê quán, nơi ở, hình ảnh lễ cưới…hoặc những thông tin cá nhân có liên quan khác để tránh bị làm phiền, hiểu lầm hoặc nghi ngờ... tránh những rắc rối không đáng có.

Luật sư Đặng Văn Cường

Trưởng văn phòng Luật sư chính pháp, đoàn Luật sư Hà Nội

Nguồn : Tin Nhanh Online

Nguồn GĐ&PL: http://giadinhphapluat.vn/lam-the-nao-de-phan-biet-tinh-nhan-vao-nha-nghi-voi-mai-dam-p42966.html