Những vụ chiếm đoạt tài sản oái ăm

Một vụ trộm cắp tài sản, một vụ cướp sản, vừa được Tòa án nhân dân hai cấp tại Quảng Trị đưa ra xét xử mới đây. Các bị cáo trong hai vụ án đều bị tuyên phạm tội như cáo trạng truy tố. Tuy nhiên hai vụ án đều có những tình tiết oái oăm và đáng tiếc.

Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Trị xét xử một vụ trộm cắp tài sản -Ảnh: B.H

Nghi ngờ quá…hóa cướp

Bị cáo H.Tr. L. (sinh năm 1985), trú tại phường Bắc Lý, thành phố Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình bị Tòa án nhân dân (TAND) huyện Gio Linh đưa ra xét xử về tội “Cướp tài sản”. Bị hại là chị P. (sinh năm 1988), trú tại huyện Gio Linh. Thường bị hại trong nhiều vụ cướp, cướp giật tài sản đều là “người lạ” với thủ phạm. Nhưng oái oăm ở vụ án này, chị P. lại có mối quan hệ tình cảm với bị cáo và hiện trường xảy ra vụ án ngay tại nơi thuê trọ của bị cáo.

Theo cáo trạng, cũng như xét hỏi tại tòa, bị cáo luôn thành khẩn, khai báo chi tiết hành vi phạm tội của mình. Trước khi quen, tìm hiểu chị P., L. đã ly hôn vào năm 2020. Trong quá khứ, L. cũng từng lầm lỗi, lãnh án tù, nhưng từ sau khi chấp hành xong hình phạt tù vào năm 2017, L. trở về làm lại cuộc đời. Khi chị P. bước vào mối quan hệ tình cảm với L., thanh niên này cảm thấy có thêm động lực để tự tin hơn, vượt qua mặc cảm sau đổ vỡ hôn nhân. Cũng không mấy ai còn nhớ đến lầm lỗi của L. cho đến khi xảy ra vụ án lần này.

Do L. nghi ngờ chị P. phai nhạt tình cảm, có mối quan hệ với người đàn ông khác nên khoảng 19 giờ ngày 10/4/2022, L. lận dao (dài 20,5cm) vào túi quần đến nhà chị P. Tại đây, L. cật vấn: “Có phải em đang quen người khác không?”, song chị P. không trả lời. Tức tối, L. đi đến chỗ chị P. ngồi rồi dùng tay trái bóp cổ, tay phải cầm dao nói: “Em có tin anh giết em không?”. Không chờ phản ứng của chị P., L. dùng dao đâm về phía người yêu, rất may sượt qua vùng mặt trúng ghế. L. đâm tiếp lần 2 thì chị P. đưa tay lên đỡ, bị mũi dao đâm trúng vùng cổ tay trái. Mặc kệ chị P. rách tay, vết thương đang chảy nhiều máu, L. yêu cầu đến ngay nhà trọ của mình (tại xã Gio Quang) để giải quyết mâu thuẫn. Trước sự hung hãn của L., chị P. đành đi đến phòng trọ. Tại đây, L. tiếp tục gặng hỏi chị P. về việc vì sao đang yêu mình mà còn yêu người khác nhưng chị P. không trả lời.

Lúc này, L. thấy chị P. đeo nhiều trang sức, nghi ngờ do người khác mua tặng, ghen tuông nổi lên nên bị cáo nảy sinh ý định chiếm đoạt số nữ trang cho hả giận. L. lấy con dao cầm ở tay phải gí vào tay của chị P. và “lệnh”: “Em tháo nhẫn ra không anh chặt tay em, em tin không?”, đồng thời dùng dao chặt thẳng vào thành giường. Thấy vậy, chị P. lo sợ không thể chống cự được nên tháo 2 chiếc nhẫn đeo ở tay (vàng 24K). Lấy xong nhẫn, L. tiếp tục yêu cầu chị P. tháo đôi bông tai vàng 18K đưa cho mình. Đến khoảng 20 giờ 30 phút cùng ngày, L. đón xe khách vào Đà Nẵng, ngày hôm sau thì đem số tài sản chiếm đoạt trên đến một tiệm vàng bán với giá hơn 17 triệu đồng và tiêu xài hết.

Tại bản kết luận định giá tài sản, 2 nhẫn vàng có tổng khối lượng là 2,94 chỉ vàng 24K; đôi bông tai khối tượng 0,77 chỉ vàng 18K. Trị giá còn lại của các tài sản trên tại thời điểm bị chiếm đoạt là gần 19,5 triệu đồng. Bị cáo đã bồi thường đầy đủ cho bị hại. Đối với kết luận giám định pháp y về thương tích: tỉ lệ thương tích của chị P. là 1%. Vào tháng 6/2022, chị P. đã có đơn không khởi tố vụ án hình sự đối với hành vi “Cố ý gây thương tích” này nên cơ quan điều tra không xem xét xử lý hình sự.

Tại phiên tòa, đại diện Viện kiểm sát nhân dân đề nghị mức án 7 năm 6 tháng tù đến 8 năm tù đối với bị cáo. Khép lại phiên xét xử, Tòa đã tuyên bị cáo 7 năm tù. Đối với một người đã từng mất nhiều năm tháng thanh xuân để trả giá cho lỗi lầm như L. thì việc lãnh bản án trên khi ở tuổi gần 40 quả là đắng đót.

Trộm xe của chính mình

Đầu tháng 11/2022, TAND tỉnh Quảng Trị mở phiên tòa xét xử vụ án L.D.N. (sinh năm 1989), trú tại xã Thắng Hải, huyện Hàm Tân, tỉnh Bình Thuận về tội “Trộm cắp tài sản”. Tài sản bị đánh cắp là chiếc Fortuner 7 chỗ BKS 86A-147.xx do chính N. đứng tên sở hữu nhưng trớ trêu bị hại trong vụ án không phải là N.

Theo cáo trạng cũng như xét hỏi, vụ án được làm rõ: Vào tháng 8/2020, N. thế chấp chiếc xe Fortuner BKS 86A-143.xx cho khoản vay 800 triệu đồng tại một ngân hàng chi nhánh ở tỉnh Bà RịaVũng Tàu. Đến năm 2021, N. ra Hải Lăng, Quảng Trị tìm kiếm cơ hội làm ăn.

Do cần một khoản tiền gấp nên bị cáo nhờ người quen giúp đỡ để đi cầm cố chiếc xe trên. N. tìm gặp bà Hồ Thị V. (sinh năm 1970), trú tại thị trấn Diên Sanh, huyện Hải Lăng, đặt vấn đề cầm cố xe với số 500 triệu đồng. N. cũng cho bà V. biết xe này là tài sản thế chấp tại ngân hàng. Sau khi bà V. đồng ý, các bên thống nhất lập giấy tờ về khoản vay và lãi, thời hạn trả 60 ngày và để lại chiếc xe làm tin. N. giao một bộ chìa khóa, giấy tờ xe, giấy thế chấp ngân hàng cho bà V. giữ. Do nhà không có chỗ nên bà V. giao cho ông Lê Văn L. (xã Hải Thượng) quản lý chiếc xe và N. biết rõ, đồng ý việc này.

Thời gian sau đó, N. thi thoảng đến nhà ông L. để kiểm tra xe, cụ thể là có 3 lần. Tuy nhiên, khi quá hạn 60 ngày, N. vẫn chưa thanh toán tiền gốc và lãi cho bà V. như cam kết. Đến ngày 20/7/2021, N. gọi điện cho bà V. xin lấy xe đi bảo dưỡng thì bà V. không đồng ý do chưa trả xong nợ. Đến khoảng 13 giờ ngày 29/7/2021, do có việc gấp, N. đến nhà ông L. và điều khiển xe Fortuner rời khỏi Quảng Trị mà không báo với bà V. lẫn ông L. Lúc này ông L. đang bận việc ở ao sen phía sau nhà. Sau khi phát hiện xe ô tô không còn ở vị trí để xe, ông L. nghĩ xe bị trộm và báo ngay với bà V. để đi tìm. Cả 2 đã gọi điện cho N. nhưng bị cáo không bắt máy. Trước sự việc mất chiếc xe cầm cố với giá trị lớn, ông L. và bà V. đã trình báo công an.

Đến 23 giờ cùng ngày, bà V. tiếp tục gọi điện cho N. thì thanh niên này mới nghe máy và thừa nhận đã lái xe vào đến tận Quảng Ngãi. Lúc này, bà V. hỏi vì sao lấy xe mà không báo và yêu cầu trả xong nợ hoặc đưa xe ra trả ngay nhưng N. nói xong việc sẽ quay ra giao xe liền. Tuy nhiên, vì nhiều lý do, đến gần cuối tháng 12/2021, N. vẫn chưa giao lại xe và cũng chưa hoàn tất trả nợ cho bà V. Đến ngày 28/12/2021, Công an huyện Hải Lăng vào Bình Thuận làm việc thì N. đã khai nhận hành vi và giao nộp xe Fortuner trên.

Kết luận định giá tài sản chiếc xe là hơn 900 triệu đồng. Quá trình điều tra, Công an Quảng Trị xác định ông L. là bị hại. Trước khi vụ án đưa ra xét xử, N. đã hoàn tất trả cả gốc và lãi cho bà V. hơn 600 triệu đồng. Tại phiên tòa, phía đại diện ngân hàng cho biết N. chưa thực hiện xong trả nợ khoản vay nên đề nghị tòa giao lại chiếc xe Fortuner để xử lý, giải quyết.

Sau khi đại diện Viện kiểm sát đề nghị mức án từ 9 đến 10 năm tù đối với bị cáo, N. không thừa nhận hành vi trộm cắp tài sản là xe của chính mình. Luật sư bào chữa cho bị cáo cũng cho rằng chưa đủ cơ sở để buộc tội trộm cắp tài sản, đồng thời đề nghị tòa tuyên bị cáo theo hướng vô tội.

Tuy nhiên, việc N. đã để lại chiếc xe làm tin nhằm đảm bảo khoản vay 500 triệu đồng từ bà V. là rõ ràng. Việc N. dịch chuyển chiếc xe chính mình khi đang do ông L. quản lý cũng là sự thật. Sau khi nghị án, Tòa nhận định cáo trạng truy tố đúng người, đúng tội, tuyên bị cáo 9 năm tù. Nếu khi bà V. và ông L. phát hiện mất xe, gọi điện mà N. nghe máy liền và đôi bên có thương thảo thì hẳn sự việc đã không oái ăm đến mức này.

Bảo Hà

Nguồn Quảng Trị: http://www.baoquangtri.vn/default.aspx?tabid=73&modid=420&itemid=172137&title=nhung-vu-chiem-doat-tai-san-oai-am