Làm gì khi vợ lạnh nhạt sau khi sinh

Cố nhịn trong cảnh cá treo mèo nhịn đói suốt 2 năm, nàng mới thả cửa cho chồng 'yêu' mỗi tháng… 1 lần.

Hồi mới yêu nhau, vợ dịu dàng biết bao nhiêu. Mỗi khi tôi “đòi hỏi” đi quá giới hạn, nàng chỉ hờn dỗi, chê trách tôi không tôn trọng nàng, tôi xin lỗi, thế rồi lại vẫn yêu nhau. Cho đến ngày cưới, đêm tân hôn nàng cũng e thẹn chuyện gối chăn, thấy tôi hăng hái “yêu” đến 3 lần, nàng lại thẹn thùng nhắc nhở: “Tham thế, đi ngủ đi”.

Tôi yêu nàng vì cái dịu dàng e lệ ấy, nó cho tôi có cảm giác ở cạnh một cô gái ngoan hiền, đoan chính, luôn bắt tôi phải cố gắng chiều chuộng mới được nàng đáp lại. “Chuyện ấy” tuy không phải lúc nào cũng được nàng đồng ý, nhưng cái sự “ăn dè” này lại càng khiến tôi háo hức chờ đợi và thêm yêu vợ hơn.

Thế mà khi vợ có bầu thì tôi bị cấm vận hoàn toàn với tỷ lý do như sợ “động chạm” đến con, vợ mệt không chiều được, sợ động thai… nói chung là sợ đủ thứ. Nhịn đủ 9 tháng 10 ngày, con tôi cũng ra đời, và tôi buộc phải “nhịn” tiếp vì nàng nuôi con nhỏ, đêm đêm phải ôm ấp con trong tay, ru con ngủ, rồi tranh thủ ngủ bù để còn thức chăm con… cũng khoảng tỷ cái lý do nữa để nói “không” với chuyện ấy.

Bức xúc lắm nhưng tôi yêu vợ nên chọn cách “tự xử” một mình chứ không ra ngoài “ăn phở” như một số người đàn ông vẫn làm. Lác đác một vài lần tôi được vợ “chiếu cố” khi con ngoan ngoãn, ăn ngủ cả ngày, lúc tâm trạng nàng vui vẻ. Cố nhịn trong cảnh cá treo mèo nhịn đói suốt 2 năm, nàng mới thả cửa cho chồng “yêu” mỗi tháng… 1 lần.

Thế nhưng lần nào cũng phải nịnh nọt, năn nỉ từ lúc bảnh mắt đến đêm mới được. Trước khi vào cuộc, bao giờ nàng cũng dặn dò cẩn thận: “5 phút thôi đấy”. Nàng thoải mái đến nỗi cứ nằm thẳng cẳng mặc sức cho tôi vẫy vùng, nhưng thỉnh thoảng lại nhăn nhó: “Bảo là 5 phút thôi, sao lâu thế?”. Cứ một lúc nàng lại nhắc: “Anh ra đi, lâu thế”.

Cả tháng mới được “ăn mặn” một bữa mà nàng cứ giục liên hồi khiến tôi cuống cả lên, nhưng cũng vẫn phải giành giật từng phút chứ nào dám phung phí. Thế mà có lần đang “chiến đấu” thì nàng đẩy bật chồng ra, gắt gỏng: “Lâu thế mệt ai chịu được”. Thế là lại phải “chốt hạ” bằng cách “quay tay”.

Hôm rồi ngồi uống với mấy ông bạn chén rượu có bức xúc tâm sự mấy câu, ai cũng bảo “cây nhà trồng được” mà không cho ăn quả thì sang nhà hàng xóm mà ăn, đầy ra đấy. Nhà các ông ấy thì còn phải giả vờ đi ngủ sớm hoặc cố thức thật khuya để khỏi phải “trả bài” cho vợ, đằng này nhà tôi thì “tiết kiệm” từng hào. Nhiều lúc chả hiểu nàng đoan chính, e thẹn hay bị lãnh cảm nữa. Giả sử nếu vợ tôi e thẹn cả đời như vậy thì tôi có nên đi “thiến” luôn của mình cho đỡ bức xúc?

Tôi chỉ là “thằng đàn ông” ích kỷ trên giường...

Hoàng Huy (Ninh Bình)

Nguồn Gia Đình VN: http://www.giadinhvietnam.com/gia-dinh/yeu-360/lam-gi-khi-vo-lanh-nhat-sau-khi-sinh-d111495.html