Mùa làm ăn của giới đồng cốt

Vinh, một cán bộ nhà nước phút chốc đã trở thành một mệnh quan triều đình, mũ áo oai vệ, xung quanh các con nhang khấn vái xì xụp.

Dừng xe trước căn nhà mặt phố Hàng Quạt (Hà Nội), Vinh, một viên chức ngành bảo vệ pháp luật, tốt nghiệp đại học ở Australia, đẩy cánh cửa khép hờ. Đây là điện thờ của ông Thạnh, một chủ nhang (người mở điện) có dinh cơ đồ sộ và thanh thế nhất Hà Nội.

Điện chia làm năm tòa, có nhiều tầng. Tầng nào cũng rất nhiều tượng sơn đỏ, bài trí nhiều hương nhang và hình nhân hàng mã to gần như thật. Bên trong điện, ba người đàn ông gầy đét, môi thâm đen cùng một phụ nữ đầu vấn khăn nhung, rực rỡ son phấn đang thay nhau hát vào hai chiếc micro dựng ngang tầm mặt.

Con nhang (người theo thế giới đồng cốt) ngồi vây quanh điện với đủ bộ dạng, lứa tuổi. Những quan chức complet đĩnh đạc lẫn thanh niên tóc nhuộm đỏ và vài gương mặt cô hồn như tội phạm, cùng thành kính bên những bà già nhai trầu và mấy cô mắt xanh, môi đỏ...

Kim đồng hồ chỉ 14h, một người mặc bộ đồ lụa trắng, tóc chải bóng mượt, mắt môi xanh đỏ, tay đeo găng, chân mang tất cũng trắng muốt tha thướt đi ra. Dù có giàu tưởng tượng đến mấy cũng không ngờ đây là Vinh "hồi", một tay chơi có hạng.

Vinh ngồi khoanh tròn trước điện, mặt hơi ngửa, hếch mũi nhìn rất khoan thai, tự mãn, ánh mắt lạc thần đang nhìn vào khoảng không vô tận. Tiếng trống phách đổ dồn, giọng hát hầu ẽo uột dồn chặt gian phòng, hương nhang nghi ngút cháy. Các con nhang thi nhau vái, lầm rầm khấn khứa.

Vinh khoác áo choàng đỏ tươi thêu hình rồng sau lưng. Lúc này mọi người phải gọi Vinh là cô, vì căn - cái gốc ở cõi âm - của Vinh do một công chúa đời Trần - một trong những người mà thế giới đồng cốt thờ - nắm giữ.

Trong vòng 20 phút, Vinh đã thành một mệnh quan triều đình mũ áo cân đai oai vệ, trùm khăn đỏ kín mặt. Con hầu, đầy tớ, văn võ bá quan (là bốn hầu dâng và đoàn cung văn) răm rắp hầu hạ. Cô đang ngồi lắc lư như say sóng, bất ngờ hất tung khăn trùm đầu, hầu vươn người đỡ rất điệu nghệ. Mặt cô hồng rực, mắt long lanh nhìn thẳng mà không trọng tâm, mũi hếch, miệng hé như cười, trông khác hẳn... người trần.

Sau mỗi vấn hầu cô lại rút tiền từ ngăn kéo trước mặt từng tờ 50.000, 100.000 đồng kẹp vào kẽ ngón tay ném ra ngoài. Ấy là cô thưởng cho cung văn hát hay, trống phách giòn, lên nhịp... Cũng sau mỗi giá hầu, lại có người đem những mâm đầy lễ vật chia đều cho tất cả mọi con nhang có mặt, gọi là tán lộc (phát lộc). Liên tục những con nhang lê đầu gối đến gần bỏ tiền (từ 100.000 đồng trở lên) vào một chiếc đĩa, cúi đầu dâng lên cô và ghé tai cô xin những ham vọng cụ thể nào đó dưới trần. Cô nhận lời, lục tiền lẻ trả con nhang đó một ít rồi quay sang người khác.

Vấn hầu kéo dài 5 tiếng. Các con nhang nói, hầu bóng là làm lễ tế vị thần mà mình mang căn của họ, để xin họ xá tội, giải tai ương, ban phúc lộc. Khi hầu mình được giao lưu trò chuyện với họ, nghe họ dặn dò, chỉ bảo và nhiều khi hồn họ quay về nhập vào mình, nhờ thân xác mình phán bảo những kẻ xung quanh về tội, đức, phúc, họa...

Buổi hầu đồng ở đền Trung Tả.

Tàn cuộc vấn hầu, ra khỏi điện Vinh lại vận quần jean uống rượu tây và ngậm ba số, vít ga xe phân khối 70- 80 km/h... bó vỉa, đánh võng qua những khúc cua phố phường, lao đến tiệm bida máy lạnh, karaoke... và phàm tục hết mình. Vinh bảo, thế giới này ai cũng có thể là con nhang.

Hầu đồng, đàn bà bây giờ ít hơn đàn ông, bà già ít hơn giới trẻ và người có văn hóa, chức vị, học vị nhiều hơn những người lao động. Các sếp hay các vị doanh nhân cứ trước và sau khi ký hợp đồng hay nhận thầu công trình hoặc bầu chức vụ đều lên điện múa dẻo như thiên nga. Các sếp trong cơ quan hành chính trước và sau bầu bán, thay đổi nhân sự cũng sắm sửa những lễ hàng trăm triệu lên xin hoặc "lại quả" thần thánh chu đáo. Nói chung, mọi ngành, mọi nghề đủ cả. Vinh còn biết, có rất nhiều quan chức Nhà nước cứ đi nước ngoài về, cởi complet là ôm đao, cầm giáo mác gỗ nhảy múa cả ngày.

Vinh kể, năm 14 tuổi cậu là một học sinh nhút nhát, lực học trung bình. Một lần cô giáo gọi lên bảng, Vinh không trả lời câu hỏi mà chằm chằm nhìn cô phán linh tinh. Từ đó Vinh liên tục xem bói cho bất cứ ai dù không được nhờ, không được tiền. Vinh bảo khi đó miệng cứ nói nhưng trong đầu rỗng không, chẳng hề suy nghĩ gì, đầu óc không chỉ huy được miệng...

Vinh bỏ ăn, bỏ học, sinh hoạt thất thường. Có người bảo đi cúng, thày nói, Vinh bị bắt đồng nổi, đáng ra có phúc được hưởng lộc nhưng vì phát tiết bừa bãi, không làm lễ cúng xin nên bị thu phép, không xem bói được nữa. Tuy nhiên để sống yên ổn thì phải ra phủ hầu đồng...

Các con nhang khẳng định, 90% đàn ông nếu làm chủ điện, cung văn hay hầu dâng thì đều hóa thành đồng cô (người có đồng nhưng mang căn cô. Chỉ người nam giới mang nữ tính). Họ thường ăn nói ẻo lả, đi lại õng ẹo không bao giờ yêu người khác giới hay nếu có vợ thì cũng bỏ. Móng chân móng tay để dài, sơn đỏ và đặc biệt rất thích đồ dùng phụ nữ... Đồng cô hạng sang kiếm tiền vô kể, có ngày cả trăm triệu, chạy sô mấy trăm km một ngày.

Đồng cô thường tập trung thành từng nhóm, cặp nhau thành từng đôi sống như tình nhân. Họ chí chóe cấu véo, bấu chí nhau ngay trước điện mà không hề ngại. Giới đồng cô còn một nguồn thu khá cao khác là buôn nhẫn ngọc bán cho các con nhang là những quý bà hâm mộ họ. Nhiều đồng cô có cả một túi nhẫn mà theo lời người này thì giá tiền tỷ để bán dần.

Không ít các đồng cô cấu kết với các hiệu vàng, các đường dây buôn đá quý để làm ăn. Tất nhiên các con nhang là khách hàng thường rất nhiều tiền, thành kính và không bao giờ dám thử xem nhẫn ngọc thật hay giả, giá đắt hay rẻ. Có con nhang đã bỏ ra 20 triệu đồng mua phải chiếc nhẫn ngọc bằng... nhựa Trung Quốc nhưng không dám báo công an.

Một vấn hầu nổi tiếng lớn bởi người hầu là một mệnh phụ phu nhân đức cao vọng trọng, con nhang đông kín điện và ai cũng giàu sang, chức tước. Còn cung văn có giọng hát mượt mà, óng ả và réo rắt khác thường lại là một nghệ sĩ hát chèo danh tiếng nhất trên sân khấu, trên tivi và trong lòng người hâm mộ.

Vinh nói, nghệ sĩ này 5 năm trước nhiều lộc vô kể, nay đã kém thiêng nhưng một vấn hầu cũng phải đem về ít nhất 30 - 50 triệu đồng. Các nghệ sĩ làm cung văn cho đồng bây giờ rất nhiều, toàn ở các nhà hát chèo, tuồng, có nghệ sĩ nổi tiếng ra giá cho một vấn hầu cao nhất lên tới 200 triệu đồng.

Theo An Ninh Thủ Đô

Nguồn Ngôi Sao: http://ngoisao.net/tin-tuc/24h/2013/01/mua-lam-an-cua-gioi-dong-cot-228169/