Kỳ 3: Trên đường trốn chạy

(PL&XH) - Sau khi Andrew Luster bị tạm giam 5 tháng, một tòa án phúc thẩm đã ra phán quyết rằng mức tiền bảo lãnh 10 triệu USD là cao một cách phi lý.

Vì thế, mức tiền này giảm xuống chỉ còn 1 triệu USD và Luster được tự do trong 4 ngày sau Giáng sinh 2000. Những điều khoản để Luster được tại ngoại bao gồm việc quản thúc tại gia. Một thiết bị định vị GPS được gắn với cánh tay của bị cáo. Luster sẽ phải ở nhà trừ phi việc đi ra ngoài là tối cần thiết.Hai tháng sau đó, phiên tòa sơ thẩm được chờ đợi từ lâu bắt đầu. Lần lượt ba nạn nhân của Luster đã ra làm chứng trước tòa. Trong quá trình tố tụng, cả Tonja và Shauna đều giữ nguyên quan điểm rằng những hình ảnh đầu tiên của họ trong các đoạn băng sex được Luster ghi lại là trong lúc họ bất tỉnh nhân sự vì thuốc mê.

Trong khi đó, luật sư biện hộ Joel Isaacson lại cho rằng các nạn nhân đã tự nguyện dùng thuốc kích dục với Luster như một phần trong “lối sống sa đọa” của họ. Thậm chí, chuyện quan hệ tình dục giữa họ và bị cáo là sự đồng thuận và đặc biệt, Tonja thường xuyên sử dụng thuốc GHB khi quan hệ ân ái với Luster. Rốt cuộc, sau ba ngày tố tụng, thẩm phán James Cloninger nói: "Tôi cho rằng những gì xảy ra với nạn nhân Carey đã giúp tòa hiểu ra những gì đã xảy ra với Shauna và Tonja". Và đây là một bình luận báo trước điềm gở cho Luster. Phiên tòa đối chất chính thức giữa Luster và các nạn nhân được ấn định vào đầu mùa thu 2002. Những quy định nghiêm ngặt về quản thúc tại gia với Luster đã kéo dài gần hai năm và khi phiên tòa sắp bắt đầu, nhóm luật sư biện hộ đã đệ đơn khiếu nại lên tòa án tối cao hạt Ventura để yêu cầu nới lỏng một số hạn chế cho bị cáo để chuẩn bị tốt cho quá trình biện hộ của mình. Phiên tòa diễn ra vào ngày 16-12, một bồi thẩm đoàn gồm 7 phụ nữ và 5 nam giới đã xem xét bằng chứng là các cuốn băng sex cũng như nghe tố cáo của các nạn nhân trong tuần tố tụng đầu tiên. Trước khi Giáng sinh bắt đầu, tòa tuyên bố tạm nghỉ 2 tuần lễ.

Vẻ mặt lo âu của Andrew Luster tại tòa.

Tuy nhiên, khi phiên tòa nối lại vào tháng Giêng, nhân vật chính đã “biến mất”. Nhà chức trách phát hiện bị cáo Andrew Luster đã vi phạm điều kiện tại ngoại và không có mặt ở nơi cư trú từ ngày 3-1. Quyết định sai lầm của tòa án đã khiến Luster có trước nhà chức trách hơn nửa ngày để bỏ trốn. Tuy nhiên, phiên tòa vẫn diễn ra mà không có bị cáo. Đến ngày 10-1, bồi thẩm đoàn đã xem một đoạn video dài 3 giờ ghi lại đoạn thẩm vấn giữa một nữ thám tử với Luster vào ngày bị cáo bị bắt năm 2000. Theo đó, Luster hoàn toàn tự tin rằng mình đã không làm gì sai. Nhưng, chuyện bị cáo bỏ trốn không khác nào một đòn giáng mạnh vào những nỗ lực của nhóm luật sư biện hộ. Chẳng hạn như khi luật sư Roger Diamond khẳng định chuyện tình dục giữa Luster và Carey là đồng thuận, và các nạn nhân chỉ giả vờ ngủ và từng người trong bọn họ đều tự nguyện sử dụng thuốc kích dục GHB.

Thậm chí, bằng chứng rõ ràng nhất để ủng hộ lời bào chữa này của luật sư Diamond chính là đoạn hình ảnh Carey mỉm cười khi ngồi trên ghế sofa của Luster vào cái đêm họ gặp nhau. Tuy nhiên, những lời lẽ này đã trở nên trống rỗng khi hàng ghế bị cáo sau lưng ông bị bỏ trống.

(còn nữa)
Đào Diệu (tổng hợp)

Nguồn PL&XH: http://phapluatxahoi.vn/20120412085346770p1003c1034/ky-3-tren-duong-tron-chay.htm