Góc thơ cuối tuần: Mẹ và con

Sự ân hận của mẹ với con trong đời có nhiều cách. Bài thơ này của Võ Kim Ngân là một cách, rất thơ. 'Cơn giận dữ qua rồi. Mẹ thương con đến thế!' Nhưng khi nhìn vào 'đôi mắt của con, quất vào mẹ sự tủi hờn vô tội', mẹ mới hiểu ra chính mình đã quất nỗi đau vào sự lầm lỗi ngây thơ. Và, mẹ 'nhận lại đòn roi của mẹ' như một lời xin lỗi:

Sự ân hận của mẹ với con trong đời có nhiều cách. Bài thơ này của Võ Kim Ngân là một cách, rất thơ. "Cơn giận dữ qua rồi. Mẹ thương con đến thế!" Nhưng khi nhìn vào "đôi mắt của con, quất vào mẹ sự tủi hờn vô tội", mẹ mới hiểu ra chính mình đã quất nỗi đau vào sự lầm lỗi ngây thơ. Và, mẹ "nhận lại đòn roi của mẹ" như một lời xin lỗi:

Còn con cười với mẹ

Xoa giùm mẹ nỗi đau...

Võ Kim Ngân

Võ Kim Ngân

Mẹ và con

Cơn giận dữ qua rồi

Mẹ thương con đến thế!

Đôi mắt của con,

Ôi đôi mắt của con

Quất vào mẹ sự tủi hờn vô tội.

Cánh tay bé bỏng bị đòn oan

Cháy lòng mẹ đường roi bỏng rát.

Cơn giận dữ qua rồi

Mẹ thương con đến thế!

Mẹ nhận lại đòn roi của mẹ.

Còn con cười với mẹ

Xoa giùm mẹ nỗi đau...

Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hạnh chọn và giới thiệu

Nguồn CAĐN: http://cadn.com.vn/news/68_155804_go-c-tho-cuo-i-tua-n-me-va-con.aspx