Bức thư cảm động của thầy hiệu trưởng

'Có lúc nào con thấy mệt không? Có buồn không?' đó là lời thăm hỏi đầy cảm động trong bức thư của thầy Hiệu trưởng Trường THPT Ngô Sĩ Liên, TP Bắc Giang (Bắc Giang) gửi cho học sinh của mình.

Tôi đã không cầm được nước mắt khi đọc lá thư này...

Đồng nghiệp cũ của tôi tên Hương, còn rất trẻ nhưng không may mắc ung thư vòm họng đã di căn lên hốc mũi. Do đã ly hôn chồng nên suốt thời gian dài, em một mình vừa xoay xở điều trị ở khắp các bệnh viện, vừa chăm lo cho các con. Các con vì thế cũng phải tự lập và gánh vác nhiều việc nhà từ khi còn rất nhỏ. Những khi mẹ vào viện điều trị, con trai lớn của em, nay đang học lớp 10, vừa lo học, vừa chăm em 3 tuổi thay mẹ.

Đợt này Hương yếu hơn, thời gian nằm viện dài hơn nên gánh nặng dành cho con cũng nhiều hơn. Cô giáo chủ nhiệm biết chuyện đã đến nhà chia sẻ, động viên Hương và các con của em thường xuyên.

Bức thư thầy Lưu Văn Xuân gửi học trò.

Hương chia sẻ, em đang rất mệt thì được con trai gửi cho lá thư này. Em đọc xong mà trong lòng trào dâng xúc động. Em biết ơn thầy Hiệu trưởng cũng như các thầy, cô giáo trong trường đã chia sẻ, động viên mẹ con em lúc khó khăn.

Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần lá thư và lần nào đọc, tôi cũng khóc vì thương em, khóc vì xúc động bởi tình cảm thầy Hiệu trưởng Lưu Văn Xuân dành cho học trò của mình cũng như tình cảm mà các thầy cô dành cho các em học sinh.

Tôi tin rằng, những học trò được học dưới mái trường ngập tràn tình yêu thương này, chắc chắn sẽ trở thành những người có ích cho xã hội sau này!

Trước khi viết những dòng này, tôi đã thầm cảm ơn thầy Lưu Văn Xuân vì có thầy mà em nhận thêm nhiều tình cảm ấm áp. Từ trong sâu thẳm trái tim, tôi tin, khi đọc bài viết này sẽ có nhiều lời chia sẻ, động viên gửi đến em và gia đình.

Dưới đây là nội dung lá thư của thầy Hiệu trưởng Lưu Văn Xuân.

Chào con - Con của mẹ Hương!

Thầy đã nghe cô Hương (Cô chủ nhiệm 10A1) của con kể về con. Thầy đã rất xúc động khi biết con là học trò ngoan ngoãn, sống tình cảm, yêu thương mẹ và em. Mặc dù mẹ đi chữa bệnh không thường xuyên chăm các con, lo việc ăn ở, học hành nhưng con đã thay mẹ chăm sóc cho em, chăm lo ăn ở sinh hoạt cho em và cho bản thân, vẫn học tốt, thực hiện nghiêm quy định của nhà trường. Con có sự thiệt thòi so với bạn bè cùng trang lứa nhưng có nghị lực mà hiếm bạn nào có được.

Con đã xác định việc tự lập, xác định trách nhiệm với bản thân, có trách nhiệm thay mẹ trong thời gian vắng mẹ để lo ăn ở học hành cho em. Công việc này quá sức đối với tuổi của con đúng không?

Có lúc nào con thấy mệt không? Có buồn không?

Thầy nghĩ rằng đôi khi con rất mệt mỏi, nhưng vì hoàn cảnh con đã phải rất cố gắng, quyết tâm để cố gắng học tập, cố gắng từng giờ, từng phút để lo cho em, tranh thủ động viên mẹ mau khỏe để về với con, về với em.

Thầy chẳng giúp gì được cho con, chỉ có lời động viên và chút quà nhỏ mong con nhận để khi muốn ăn gì con mua ăn cho đỡ thèm, đỡ đói, để có sức khỏe còn học tập, chăm sóc em con, cho mẹ con yên tâm chữa bệnh để mau khỏe về với con.

Trong sinh hoạt, học tập con có khó khăn gì cần thầy cô giúp đỡ thì con cứ mạnh dạn gặp riêng thầy, cô để trình bày, thầy cô giúp đỡ.

Chúc con luôn mạnh khỏe, lạc quan, học giỏi và thành công trong cuộc sống.

Mong rằng những điều tốt lành sẽ đến với con!

Chào con!

Thầy: Lưu Văn Xuân

Bảo Khang

Nguồn Bắc Giang: http://baobacgiang.com.vn/bg/giao-duc/394529/buc-thu-cam-dong-cua-thay-hieu-truong.html