Tôi nông nổi nên có nguy cơ đánh mất tình yêu với bạn trai

Giờ lòng tôi rất hoang mang, không thể tập trung làm gì.

Giờ lòng tôi rất hoang mang, không thể tập trung làm gì.

Trước hết, tôi xin nói sơ qua về mối quan hệ của bản thân để mọi người có cái nhìn toàn diện nhất. Tôi và bạn trai năm nay đều 26 tuổi, quen nhau được 5 năm. Tôi muốn nhờ mọi người góp ý.

Đợt vừa rồi có mợ anh ở nước ngoài về, anh lại mới biết lái xe hơi, mợ nhờ anh chở đi đây đi đó, suốt một tuần từ Sài Gòn ra Đồng Nai, rồi ra Cần Giờ. Nói chung ngày nào cũng chạy.

Sau đó, đi Thái Lan 4,5 ngày với bên họ hàng nhà anh (Mợ, mấy anh chị em của mợ, mấy đứa em họ của anh, không có mẹ và anh anh vì họ ở dưới quê).

Suốt thời gian anh bên Thái Lan, tôi không liên lạc được, rất nhớ anh. Lúc về nước, mọi người tổ chức đi vịnh Hạ Long, mợ kêu rủ tôi đi cùng (Mợ anh trả chi phí, tôi có đề nghị gửi trả nhưng mợ không nhận).

Ảnh minh họa.

Trước lúc chuẩn bị ra sân bay, anh có gắt gỏng và mặt nặng nhẹ với tôi chỉ vì một chuyện nhỏ xíu (Anh kể chuyện mà tôi không hiểu nên hỏi lại) nên tôi cũng hơi buồn. Ra sân bay gặp mợ và mọi người, tôi cũng chào hỏi vui vẻ bình thường nhưng trong lòng vẫn buồn.

Nghĩ chắc tại mình đi miễn phí nên bị anh ghét. Lúc đó, tôi không còn hứng muốn đi nữa, nhưng sợ không đi thì làm mọi người mất vui vì đã mua vé hết rồi. Với lại, mợ anh đã có lòng mời tôi đi như vậy nên tôi sợ không đi mợ buồn.

Nếu không có gì thì cái nỗi buồn nhỏ xíu đó sẽ mau qua thôi. Nhưng trong suốt chuyến đi chơi, anh luôn tỏ ra thân thiết với đứa em họ (khoảng 23 tuổi, sống gần nhà anh, giờ đang học ở Sài Gòn).

Tôi không phải người thích bám lấy bạn trai nhưng thấy buồn vì những hành động như vuốt tóc, lấy tay khều khều cái cằm của em đó, rồi khều khều eo, nựng đủ kiểu. Lên sân bay, nó dựa anh ngủ, tôi dựa cửa sổ.

Rồi mấy động tác trên anh làm liên tục. Lúc nào tới gần nó là lại làm. Tôi tỏ vẻ khó chịu ra mặt nhưng anh vẫn làm tiếp.

Suốt chuyến đi, anh hay tỏ vẻ khó chịu, gắt gỏng khi tôi làm điều gì không vừa ý. Ví dụ như khi xới cơm cho người khác, tôi đưa ngón tay quá mép cái chén (chưa đụng vào cơm), anh nhắc nhở với thái độ khó chịu. Tất cả điều đó càng khiến tôi cảm thấy bị phân biệt đối xử, khi hai anh em họ thân thiết còn với tôi mặt nặng nhẹ như vậy.

Cho tới bây giờ, những hành động cưng nựng của anh với đứa em họ vẫn ám ảnh trong đầu tôi. Tôi muốn hỏi mọi người có phải mình đã tưởng tượng và suy nghĩ quá không?

Người yêu tôi làm những hành động đó có bình thường không. Tôi biết giữa anh và đứa em họ chỉ là tình cảm anh em nhưng sao nhớ lại vẫn cảm thấy bị tổn thương vì anh đã vô tâm bỏ mặc cảm xúc của tôi lúc đó.

Tối hôm anh ở Thái Lan về, em đó còn kêu anh chạy qua, cách chỗ anh 10 km để chở em đi mua mấy cái quần. Chuyện này anh kể với tôi.

Sau khi đi Hạ Long về, mợ anh và mấy đứa em họ về quê thăm nhà ngoại anh. Mọi người vừa về được một ngày (hôm đó là thứ năm) thì thông báo kêu anh thuê xe hơi chạy về để chở mọi người đi chơi tiếp.

Tôi có khuyên anh không về vì anh đã nghỉ làm hai tuần, với anh đã tiếp đón mợ cả tuần đầu là được rồi, dưới quê cũng có nhiều người khác biết chạy xe nhưng mợ lại không kêu (vì tính người yêu tôi nhiệt tình, ai sai gì làm được là làm nên trước giờ việc họ hàng cũng chỉ sai anh).

Lúc đầu, anh nói với tôi không về vì công ty còn nhiều việc quá. Thứ sáu (2/9), tôi có kêu anh qua chở đi chơi nhưng anh bảo mệt không qua được, nói tôi có qua thì qua chứ anh không qua (tôi cách anh 10 km). Thế là tôi chạy qua.

Đến tối thứ 7 đã hẹn đi chơi trước đó, anh có chạy qua chở tôi đi ăn. Lúc đó, anh mới kêu tí anh về quê vì mợ lại gọi. Lúc đó, tôi buồn lắm vì anh không báo trước với tôi.

Tôi bảo anh để sáng về, giờ đêm về nguy hiểm (anh lại mới biết chạy xe, quê tôi ở Kiên Giang, cách Sài Gòn hơn 200 km). Anh kêu không được, phải về liền trong đêm, sáng tới nhà là chở mọi người đi Cần Thơ chơi liền, rồi trong ngày chạy lên Đồng Nai, nhà em họ mợ, rồi chạy về Sài Gòn trong cùng ngày.

Tôi thấy rất lo cho anh vì hôm trước đã mệt nhiều rồi, giờ chạy xe một mạch vậy lại về trong đêm, lỡ có gì thì sao.

Thế rồi chẳng hiểu sao lúc đó tôi lại vào mạng Xã hội nhắn tin cho cô em họ kia của anh. Nội dung tin nhắn thế này: "Nay anh về quê hả em. Dưới nhà không còn ai sao bắt anh ấy về trong đêm nguy hiểm vậy. Nản. Chị là người ngoài còn thấy tội nghiệp sao người nhà không ai tội nghiệp vậy".

Tôi không ngờ tin nhắn này đã gây hậu quả nghiêm trọng. Ngay trong đêm, đứa em họ đưa tin nhắn cho ba mẹ nó, mợ, bà ngoại, mẹ người yêu mình xem. Lúc người yêu tôi gọi cho tôi kêu sao nhắn tin vậy, mọi người đọc hết tin nhắn rồi, kêu anh quay đầu xe về Sài Gòn đi.

Lúc đó, tôi hoang mang, lo lắng cả đêm không ngủ được, nghĩ chắc mối quan hệ của mình phải chấm dứt từ đây. Tôi biết mình đã sai khi nhắn tin như vậy. Tối hôm sau, anh nhắn tin: "Thôi chuyện qua rồi không có gì, anh có về quê rồi. Mọi người vui vẻ lại rồi. Giờ đang ở Đồng Nai".

Thứ hai, mợ anh về lại Mỹ. Tôi nghe anh nói, sau khi về nước, mợ có nhắn tin cho đứa em họ kêu anh bỏ tôi đi. Tôi hỏi anh nghĩ sao, anh kêu họ nói kệ họ, quan trọng là ở anh thôi. Mặc dù vậy nhưng tôi rất buồn. Tôi muốn hỏi mọi người có phải tin nhắn đó thực sự nghiêm trọng vậy không, đến nỗi mợ và đứa em họ kêu anh bỏ tôi?

Tôi thấy rất có lỗi vì đã nông nổi như vậy, để mợ đọc được mợ buồn, nhưng thực sự lúc đó tôi không nghĩ sẽ làm ảnh hưởng tới người lớn như vậy. Tôi chỉ vì lo cho an toàn của anh quá nên mới không suy nghĩ kỹ.

Mong mọi người cho tôi nhận xét. Giờ lòng tôi rất hoang mang, không thể tập trung làm gì. Vì không biết thái độ của nhà anh và họ hàng của anh với tôi sau này ra sao. Rất cảm ơn mọi người đã đọc và giúp đỡ.

Theo VNE

Nguồn PNNews: http://phununews.vn/tinh-yeu-hon-nhan/toi-nong-noi-nen-co-nguy-co-danh-mat-tinh-yeu-voi-ban-trai-95166/