Kiếp người Trong ngôi nhà của mẹ!

"Anh Sỹ không phải là một nhà văn, nhưng chính nỗi nhớ thương người mẹ đã làm nên một thứ văn chương chân thực, xúc động và day dứt".

"Trong ngôi nhà của mẹ", NXB Trẻ ấn hành và sẽ ra mắt vào sáng ngày 9/10 tới tại Hà Nội, chúng ta biết đến một người phụ nữ người làng La Phù (Hoài Đức, Hà Nội) từng đi làm vợ lẽ nhưng không có được con với người chồng trong một gia đình địa chủ nhiều thế hệ cùng sinh sống.

Người kể chuyện – anh Trịnh Văn Sỹ và người viết lại những câu chuyện - nhà thơ Nguyễn Quang Thiều, hai người ở trong một nhóm bạn thân thiết, gọi là nhóm Nhân sĩ Hà Đông. Nhóm có nghệ sĩ sân khấu, họa sĩ, nhà thơ và doanh nhân yêu nghệ thuật, trân trọng văn hóa, tôn kính truyền thống.

Bìa cuốn sách Trong ngôi nhà mẹ.

Nhà thơ chia sẻ: "Tôi viết cuốn sách này theo lời kể của một người bạn trong nhóm Nhân sỹ Hà Đông - anh Trịnh Văn Sỹ. Anh kể về người Mẹ của mình, một người Mẹ luôn sống trong đau khổ, sợ hãi và cô độc.

Trong ngôi nhà của Mẹ con anh cách đây hơn 40 năm lúc nào cũng đói rét, cũng ngập tràn bóng tối và nỗi sợ hãi: sợ hãi những người đang sống quanh họ và sợ hãi những hồn người đã chết thi thoảng hiện về gọi họ trong đêm. Người Mẹ ấy giã từ thế gian khi còn rất trẻ. Cả khi về thế giới bên kia, người Mẹ ấy vẫn sống trong sợ hãi, cô độc và thương nhớ khôn nguôi hai đứa con mồ côi bé bỏng của mình".

Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều đã viết lại câu chuyện đó một cách trung thực với sự trân trọng, tôn kính. Câu chuyện ấy không còn là câu chuyện của một người Mẹ và một gia đình nữa...

"Câu chuyện về gia đình anh, tôi đã được nghe cho dù chỉ là những đoạn rời rạc. Cuối năm 2015, anh Sỹ nói với tôi về mơ ước của anh có được một cuốn sách về mẹ anh. Anh Sỹ ra đời được hơn ba tháng thì bố anh mất và khi anh 11 tuổi thì mẹ anh mất. Hai chị em anh mồ côi cha mẹ khi còn rất nhỏ và họ đã sống trong ngôi nhà với bao sợ hãi, khổ đau và thương nhớ.

Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều và anh Trịnh Văn Sỹ trong ngôi nhà của mẹ

Mỗi lần anh Sỹ kể về mẹ mình lại làm tôi nhớ đến mẹ tôi. Chính vì những điều đó mà tôi đã tự nguyện viết cuốn sách này cho anh Sỹ. Bởi những gì anh Sỹ nghĩ về mẹ mình, thương nhớ mẹ mình và làm cho mẹ mình sau khi bà đã mất đã để lại trong tôi một ấn tượng đặc biệt.

Hơn nữa, tôi nhận ra rằng: câu chuyện về một gia đình nhỏ bé ở một làng quê nhỏ bé lại chứa đựng những điều lớn lao về kiếp người và về đạo làm người".

Rời bỏ hiện tại và trở về những năm tháng xưa...

Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều tâm sự: "Cả hai chúng tôi đều rất bận với công việc của mình. Mỗi tuần chúng tôi chỉ có 2 buổi tối làm việc với nhau. Anh Sỹ đến nhà tôi và vừa uống cà phê vừa kể cho tôi nghe về gia đình anh. Anh Sỹ có một trí nhớ rất đặc biệt. Khi anh kể cho tôi nghe, tôi có cảm tưởng anh đã rời bỏ hiện tại và trở về những năm tháng xưa trong ngôi nhà nhiều bóng tối ấy.

Trí nhớ và cảm xúc của anh Sỹ đã làm cho tôi như đang sống cùng anh trong ngôi nhà ấy. Đây thực sự là một điều vô cùng quan trọng. Bởi chính như thế tôi mới có được cảm xúc khi ngồi viết lại câu chuyện đó. Sự thật có những đoạn tôi anh Sỹ kể tôi chỉ cần biên tập một chút mà không cần phải viết thêm gì.

Anh Sỹ không phải là một nhà văn, nhưng chính nỗi nhớ thương người mẹ mà như anh nói "Mẹ tôi cô đơn ngay cả khi đã về với thế giới bên kia" đã làm nên một thứ văn chương chân thực, xúc động và day dứt. Khi cuốn sách được in ra, chúng tôi vô cùng xúc động và hạnh phúc bởi câu chuyện giản dị của một gia đình lại trở thành câu chuyện của không ít gia đình".

Câu chuyện trong cuốn sách được kể một cách chân thực nhất sẽ mang lại cho bạn đọc một điều gì đó. Dẫn lời của anh Trịnh Văn Sỹ trong câu chuyện thay cho điều nhà thơ muốn nhắn nhủ với bạn đọc:

"Tôi kể lại câu chuyện về gia đình tôi trong ngôi nhà bình dị như muôn vàn ngôi nhà trên xứ sở này. Tôi kể lại những câu chuyện đó một cách trung thực không phải để chị em tôi lại đói rét thêm một lần nữa, lại đau thương thêm một lần nữa, lại sợ hãi thêm một lần nữa mà để thấy rằng không đói khát nào có thể nhấn chìm tình yêu thương của con người, không sợ hãi nào có thể nhấn chìm khát vọng của con người và không có đe dọa nào có thể nhấn chìm ý chí sống của con người. Và cũng để nói rằng cho dù ở trong bất cứ một điều kiện nào, con người vẫn có thể vượt qua số phận buồn đau và có lúc tuyệt vọng của họ".

Lam Thanh

Nguồn Đất Việt: http://baodatviet.vn/van-hoa/goc-nhin-van-hoa/kiep-nguoi-trong-ngoi-nha-cua-me-3320358/