“Hành trình” gian nan lấy lại... 8 lượng vàng!

Bà Đặng Thị Lệ Hoa tại tòa soạn Báo CATP

Hơn hai năm kể từ ngày tòa phúc thẩm TAND tối cao tại TPHCM tuyên án, ông Nguyễn Văn Tho (Nguyen Paul Van, SN 1938, trú tại Hoa Kỳ) vẫn mỏi mòn chờ... nhận lại khoản tiền tương đương 8 lượng vàng SJC. Do không còn đủ sức khỏe, tiền bạc để về nước theo đuổi vụ kiện, ông Tho ủy quyền cho bà Đặng Thị Lệ Hoa (SN 1957, ngụ BR-VT) tiếp tục gởi đơn khiếu nại. Tại tòa soạn Báo CATP, bà Hoa trình bày vụ việc như sau: trước đây, ông Tho được người thân bảo lãnh sang định cư tại Hoa Kỳ. Sau một thời gian sinh sống, do tuổi già và cảm thấy không hợp với cuộc sống xứ lạ, ông mong muốn trở về an cư tại quê nhà. Tháng 7-2002, trong một dịp về quê thăm bà con họ hàng, ông Tho mua một căn nhà gắn liền với hơn 224m2 đất tại 36S thôn Long Sơn, thị trấn Long Điền, huyện Long Điền, tỉnh BR-VT của vợ chồng ông Trần Văn Nhàn và bà Võ Thị Chín với giá 8 lượng vàng bằng giấy tay. Sau đó, ông bỏ ra khoảng 60 triệu đồng sửa chữa căn nhà và xây thêm nhà cấp bốn trong phạm vi diện tích đất nói trên. Vì chưa lo xong thủ tục hồi cư về Việt Nam nên ông Tho nhờ ông Phan Văn Tốt (em rể) trông coi nhà cửa với điều kiện mỗi tháng ông Tho phải trả lương và gạo cho ông Tốt. Theo đơn khiếu nại gởi cho tòa soạn Báo CATP, ông Tho cho biết vì lòng tham nên sau này ông Tốt muốn chiếm dụng tài sản trên của ông. Sau nhiều phiên xét xử tại TAND tỉnh BR-VT, mọi việc vẫn chưa ngã ngũ. Ông Tho tiếp tục làm đơn kháng cáo gởi TAND tối cao. Ngày 19-6-2009, tòa phúc thẩm TAND tối cao tại TPHCM đã tuyên án: xác định giao dịch “mua bán nhà đất” giữa ông Tho và vợ chồng ông Nhàn là vô hiệu. Giao toàn bộ nhà đất cho cơ quan thi hành án dân sự (THADS) tỉnh BR-VT để thi hành án (THA) và đấu giá theo qui định của pháp luật. Số tiền thu được sẽ được giải quyết như sau: trả cho ông Tho bằng tiền VN tương đương 8 lượng vàng SJC. Số tiền còn lại từ việc đấu giá sẽ nộp sung công quỹ nhà nước. Do quá mệt mỏi và tốn kém mỗi lần về nước để giải quyết vụ kiện, ngay sau khi có bản án, ông Tho đã ủy quyền cho bà Hoa tiếp tục những thủ tục về sau. Khi có đơn yêu cầu THA của đại diện nguyên đơn và thu đủ khoản lệ phí THA, THADS tỉnh BR-VT đề nghị trung tâm dịch vụ bán đấu giá tài sản tỉnh thông báo bán đấu giá nhà đất nói trên. Qua ba lần thông báo bán đấu giá với giá khởi điểm lần lượt như sau: 293.181.050 đồng, 282.691.500 đồng, 280.117.885 đồng, nhưng không có người đến giao dịch. Vụ việc “dậm chân tại chỗ”. Quá nóng lòng, bà Hoa lại gởi đơn nhiều nơi đề nghị cơ quan chức năng tỉnh BR-VT nhanh chóng giải quyết theo bản án của TAND tối cao. Về việc xử lý tài sản kê biên không bán được, THADS tỉnh có mời ông Tho lên và đề nghị ông nhận lại nhà đất trên. Theo đó, tương ứng với số tiền bán đấu giá, trừ ra một khoản tương đương 8 lượng vàng, ông Tho phải trả thêm số tiền còn lại để sung vào công quỹ nhà nước. Nhưng ông Tho không đồng ý vì “sợ” phải mua lại nhà, đất lần nữa. Sau đó, căn nhà và diện tích đất nói trên tiếp tục được đưa ra bán đấu giá với số tiền 429.109.345 đồng. Điều nghịch lý là với số tiền ở ba phiên đấu giá trước đã không có ai đăng ký mua, nay lại nâng giá quá cao như thế, thì mong muốn được nhận lại 8 lượng vàng của ông Tho quả thật còn rất xa vời! Quá bức xúc, ngày 1-11-2008, ông Tho đã mượn tiền mua vé máy bay trở về VN để trực tiếp liên hệ làm việc. Ngày 13-11-2008, Trưởng THADS tỉnh gởi công văn cho biết hiện cơ quan có hướng đề xuất là xác lập quyền sở hữu nhà nước đối với nhà đất trên và xuất ngân sách chi trả cho ông Tho số tiền tương đương 8 lượng vàng SJC. Nhưng đến nay Sở Xây dựng tỉnh BR-VT chưa có công văn trả lời. Nhà, đất không có người đăng ký mua, THADS tỉnh cũng đành “bó gối ngồi chờ”, trong khi đó ông Tho, bà Hoa phải chạy vạy gởi đơn khắp nơi xin được sớm “chiếu cố”. Ngày 4-6-2009, Sở Xây dựng tỉnh BR-VT có công văn số 1204/SXD-QLN nêu rõ: nhà đất số 36S thôn Long Sơn, thị trấn Long Điền, huyện Long Điền không thuộc diện nhà đất do sở quản lý. Vì vậy sở không có ý kiến về các giao dịch dân sự nêu trên. Bao nhiêu công sức của ông Tho, bà Hoa bấy lâu nay đều “trôi sông trôi biển”. Đã hơn 2 năm, điều mà ông Tho nhận được chỉ là sự mệt mỏi và thất vọng. Nhà, đất không bán được đồng nghĩa với việc số tiền tương đương 8 lượng vàng của ông Tho cũng bị “chôn chặt” ở đó. Vụ việc sẽ còn kéo dài đến bao giờ? “Hành trình” gian nan để lấy lại số tiền trên của một ông già bao giờ mới kết thúc? Câu trả lời này rất mong cơ quan hữu trách tỉnh BR-VT nhanh chóng giải đáp.

Nguồn CA TP.HCM: http://www.congan.com.vn/?catid=703&id=26148&mod=detnews&p=