“Đại gia” Việt kiều "nổ" tung trời trên báo Việt

(Nguoiduatin.vn) - Chuyện “nổ” của các “đại gia”, “siêu sao” này không phải để kiếm tiền, vì tiền phần nhiều các “đại gia” và “siêu sao” này không thiếu. “Nổ” ở đây không thậm thụt, nửa kín nửa hở gì mà là công khai trên báo, mục đích là để đánh bóng tên tuổi mình.

Mấy lần tôi đã định viết một điều gì đó về câu chuyện “nổ” trên báo của các đại gia, có đại gia thật, có “đại gia” giả, và các siêu sao, có siêu sao thật, có “siêu sao” giả, song lại thôi.

Tôi nghĩ những chuyện “nổ” như pháo, như súng liên thanh, súng đại bác để tự khoe về mình trên báo nhìn từ một góc độ nào đó cũng chỉ như là những chuyện gây cười, chẳng chết ai! Nhiều khi thấy những chuyện ấy cũng vui vui, giống như có thêm tý chanh, tý dấm ớt cho vào bát phở cuộc sống để thấy cuộc đời cũng thú vị!

Ông Trần Văn Thắng, tức Thắng "ngổ". Ảnh: VTC.vn

Những chuyện ấy khác hẳn chuyện lừa đảo kiếm tiền của những kẻ lưu manh, cố tình “nổ” về mình để lừa tiền thiên hạ. Ví như có một kẻ thất nghiệp, bất tài nhưng lại “nổ” mình là phó giáo sư, tiến sĩ dạy ở một trường đại học danh tiếng ở Hà Nội, có “biệt tài” xin việc cho mọi người, đã lừa được cả trăm triệu đồng từ những người nhẹ dạ, cả tin ở Vĩnh Phúc đã nhờ vả hắn. Hay như một kẻ vô công rồi nghề tự nhận mình là trung tướng, lừa biết bao người ở một số tỉnh phía Nam nhận tiền, vàng để chạy việc, chạy tội, chạy án…Kết cục của những kẻ lưu manh có biệt tài “nổ” ấy là phải vào tù, “ bóc lịch” dài dài.

Còn chuyện “nổ” của các “đại gia”, “siêu sao” này khác hẳn, không phải chuyện “nổ” để kiếm tiền, vì tiền phần nhiều các “đại gia” và “siêu sao” này không thiếu. “Nổ” ở đây không thậm thụt, nửa kín nửa hở gì mà là công khai trên báo, mục đích là để đánh bóng tên tuổi mình. Nhưng “nổ” cũng có ba bảy đường. “Nổ” vừa phải, vui vui, như kiểu bắn pháo bông thì được mọi người chấp nhận. Song “nổ” dữ dội quá, “nổ” như tên lửa, đại bác hay “nổ” như nổ cả kho đạn ở Long Bình thời kháng chiến chống Mỹ thì lại chẳng ai thấy thú vị, chỉ tổ làm điếc tai mọi người.

Mới nhất, tôi vừa đọc một bài viết về chuyện mấy “đại gia” ở Việt Nam và Cộng hòa Séc (Tiệp Khắc trước đây) vừa mua về Việt Nam 4 chiếc máy bay trực thăng đầu tiên trong số 10 chiếc sẽ nhập, hiện còn đang nằm “đắp chiếu” ở Cảng Hải Phòng vì chưa được Hải quan cho thông quan. Bài báo “Đại gia” Thắng ngổ ở Séc kiếm hàng triệu USD từ đâu?” lại góp thêm một “tiếng nổ lớn”, nếu chưa bằng tiếng nổ của bom hạt nhân thì cũng tương đương tiếng nổ của một quả tên lửa vượt đại châu chứ không bỡn!

Tôi là người đã ở Tiệp Khắc gần ba năm, hiện vẫn còn khá nhiều bạn bè thân quen là người Việt ở Tiệp hoặc đã về Việt Nam làm ăn, sinh sống nên cũng hiểu được ít nhiều về cuộc sống của họ hiện nay. Song tôi xin không bình luận gì về chuyện này mà dành lời bình luận của một vài độc giả hiện đang ở Tiệp bình luận về “đại gia” Thắng “ngổ” và về bài báo này. Đành rằng thời buổi kinh tế thị trường bây giờ không phải chỉ cần “hữu xạ tự nhiên hương” mà rất cần các hoạt động PR, quảng cáo truyền thông, nhưng chủ yếu là về hàng hóa, thương hiệu, tài năng, còn về nhân cách con người thì có lẽ “hữu xạ tự nhiên hương” vẫn hơn!

Tôi chỉ xin có một lời là, qua bài báo trên có thể thấy chuyện làm báo hiện nay của khá nhiều nhà báo, nhất là nhà báo trẻ quả thật quá dễ dãi. Nhiều nhà báo cả tin, nói gì ghi nấy rồi đưa luôn lên báo, chẳng cần kiểm chứng đúng hay sai. Chỉ cần biết một chút thông tin về cuộc sống của người Việt hiện nay ở Tiệp hoặc hỏi một vài người Việt đã từng ở Tiệp là biết ngay chuyện này thực hư thế nào; là sẽ không bị những người hay “nổ” qua mặt.

Bài viết này đã đăng được trang mạng của Cộng đồng người Việt Nam ở Séc (Tiệp Khắc) đăng lại và xin trích đăng hai trong vài chục ý kiến phản hồi của người Việt hiện đang ở Tiệp phản ứng về chuyện “nổ” của ông Thắng “ngổ” này.

(*) - Tựa đề do tòa soạn đặt.

Nhà báo Dương Đức Quảng

“Đại gia” Trần Văn Thắng, tức Thắng ngổ ở Séc khoe trên báo, hiện đảm đương nhiều chức vụ và cương vị khác nhau: Giám đốc khu vực châu Âu – Công ty Cổ phần Công nghệ Hành tinh xanh, tổng giám đốc Omega Star Praha s.r.o., giám đốc đối ngoại, trưởng VP đại diện tại CH Séc – Công ty Cổ phần truyền thông Bóng đá VN,…

Không chỉ là một doanh nhân thành đạt, ông Trần Văn Thắng còn được cộng đồng người Việt ở châu Âu gọi với một biệt danh rất đặc biệt Thắng “ngổ”. Có lẽ chất “ngổ” trong con người ông rõ nhất là “dám làm những điều người khác không dám làm”.

"Tôi thấy người Việt Nam mình đi lại quá khổ, bạn bè tôi ở nước ngoài đều đi bằng máy bay riêng, rất tiện. Máy bay không chỉ giải quyết được các nhu cầu thiết thực mà nó phải đẳng cấp, đẳng cấp vì sao? Tôi không nói đẳng cấp là nhiều tiền, nhưng sẽ đẳng cấp khi đi cấp cứu, họp hành, công tác,... mà đi bằng máy bay", Thắng ngổ nói.

"Ở nước ngoài, nhiều người bạn tôi đã sử dụng máy bay cá nhân là phương tiện đi lại bình thường. Có người, trong sân nhà luôn có 3 – 4 chỗ để máy bay, tôi hỏi “vì sao nhà anh có 1 chiếc máy bay mà sao nhiều chỗ đỗ thế?”. Anh bạn tôi bảo là để thế cho bạn bè đến chơi còn có chỗ để máy bay. Chính vì thế, khi anh Sơn (ông Cao Văn Sơn - Chủ tịch HĐQT Công ty Hành tinh xanh – PV) nêu ý tưởng là tôi đồng ý ngay", ông Thắng "nổ".

Trên website của người Việt tại Cộng hòa Séc có các bình luận như sau:

Độc giả Thanh Thảo:

"Mua máy bay, xe tăng hay làm bình vôi cho người khác ... là việc của ông. Nhưng ông tuyên bố ăn chơi với hai bàn tay trắng mà kiếm ra hàng triệu USD trên đất Séc là một điều đáng suy nghĩ và nguy hiểm.
Thắng "ngổ" là chủ một chợ nhỏ biên giới vùng Tây Séc. Trong hàng ngũ chủ chợ, ông chưa phải là "to". Ông khẳng định, không thừa hưởng được gì của bố ông, một vị thứ trưởng đến khi về hưu. Cái "ngu và nguy hiểm" của ông khi "nổ" và khoe kiếm được hàng triệu USD trên đất Séc để góp vốn.

Tiền ông kiếm được từ đâu? Chắc chắn trong kế toán và khai thuế hàng năm của cá nhân ông cũng như của công ty, ông không có nổi thu nhập 15.000 USD/ năm. Sau khi ăn chơi "trác táng và nổi tiếng" trong cả năm, liệu ông còn lại bao nhiêu? Chắc không quá 1.000 USD. Với 15 năm làm chợ và kinh doanh, con số ông tiết kiệm chưa quá 20.000 USD.

Bằng tuyên bố này, ông gián tiếp thừa nhận đã lậu thuế? Hay ông buôn lậu mặt hàng quốc cấm nào khác mà không dám khai? Nếu ông có hàng triệu USD, thì những đại gia chợ khác ở Cheb, Praha, Brno như thế nào? Họ sẽ có gấp nhiều lần ông và thuế họ trả cho nhà nước Séc như thế nào?

Các cơ quan của Séc theo dõi và đọc khá kỹ bài báo tiếng Việt. Đừng nổ quá mà ảnh hưởng đến cộng đồng bên này. Tuyệt đại đa số bà con làm ăn cần cù để kiếm sống chứ không "chộp giật" như ông".

Bạn đọc có nick là dân Hà Bắc nêu:

"Bắc Ninh - Bắc Giang trước đây gộp chung lại thành tỉnh Hà Bắc. Đến những năm 90 của thế kỷ trước lại tách ra thanh 2 tỉnh riêng biệt. Tôi lại là "song quê" với Thắng Ngổ. Vừa quê Hà Bắc ở VN lại cùng quê Cheb bên Tiệp. Cho nên tôi không lạ gì Thắng Ngổ.

Của chìm đâu tôi không rõ nhưng của nổi của Thắng Ngổ bao gồm:
- 1 cái chợ con cóc lèo tèo hơn chục quầy cho thuê. Dân Cheb gọi là chợ Cây Xăng.
- 1 cái quán herna đối diện chợ này gần chục cái máy cho ông anh họ trông.
- 1 cái nhà gần Hyperova cho người khác thuê lại kinh doanh herna (quán chơi bạc).

Thế thôi. Hiện tại vợ Thắng Ngổ vẫn phơi mặt ngoài chợ Cây Xăng này bán thuốc lá...
Cứ nhìn của nổi thì Thắng Ngổ chẳng là cái đinh gì so với người VN khác ở Cheb…"

Nguồn ĐS&PL: http://nguoiduatin.vn/dai-gia-viet-kieu-no-tung-troi-tren-bao-viet-a22925.html