Cô bé 'chân voi' ở Tây Nguyên và cuộc chiến 12 năm kiên cường

Cô bé vẫn lặng phắc khi thấy người lạ vào, mặc dù đôi mắt đã mở ra rất to nhìn thẳng chúng tôi. Hỏi gì em cũng lắc. Chỉ đến khi nhắc tới mẹ, Loan mới khe khẽ bảo: "Con nhớ cơm mẹ nấu, nhớ mẹ, nhớ anh…"

Đã ngót 12 năm nay, cô bé nhỏ thó ấy phải đấu tranh chống lại căn bệnh loạn sản mô quái ác, căn bệnh khiến chân trái của em mỗi ngày một lớn thêm ra và lở loét. Dọc hành trình hơn một thập kỷ ấy, chưa lúc nào Loan đầu hàng số phận. Trong giấc mơ chập chờn mỗi đêm, em luôn thấy mình có thể tự đứng được trên đôi chân lành lặn của mình.

VietnamPlus đã đi tìm, nghe và ghi lại câu chuyện về cuộc chiến đấu đầy nghị lực của cô bé “không thể đi” ấy trong một hành trình dài đằng đẵng 12 năm.

Hành trình đứng lên phi thường của cô bé 'chân voi'. (Video: Tùng Lâm)

Câu chuyện giữa tôi và chị Tám bỗng dưng nghẹn lại. Mắt người phụ nữ chùng hẳn xuống. Chị xót xa bảo: Đến ngay cả việc đi học giờ cũng đang phải tạm gác lại. Để điều trị, từ tháng 5/2016, bố Loan đã đưa cháu đi tiếp tục phẫu thuật ở Đài Loan theo chương trình tài trợ.

“Mỗi lần cháu gọi điện về với mẹ, cháu lúc nào cũng bảo nhớ nhà, nhớ lớp thôi,” chị Tám thở hắt ra rồi im lặng.

Hành trình 12 năm của bé Loan đến lúc này cũng là hành trình 12 năm chênh vênh trên đôi chân tật nguyền, khi mọi ước mơ, dự định của cô bé luôn bị căn bệnh quái ác dày vò, ngăn cản. Nhưng, chưa lúc nào, cô bé có đôi mắt rất sáng ấy lại yếu lòng mà từ bỏ.

Trong suốt khoảng thời gian bé Nguyễn Thị Loan chống chọi với bệnh tật, bố mẹ em đã lần lượt phải bán mọi thứ có giá trị trong nhà. Họ bươn chải khắp nơi, làm đủ thứ nghề nặng nhọc để cùng con gái thắp lên một hy vọng nhỏ. Hành trình 12 năm đã qua của Loan cũng là hành trình đầy khổ đau, tủi hờn của cha mẹ bé.

Bài 2: Quyết giữ lại chân con bằng mọi giá

Nguồn VietnamPlus: http://www.vietnamplus.vn/co-be-chan-voi-o-tay-nguyen-va-cuoc-chien-12-nam-kien-cuong/409226.vnp