Tòa án nhân dân tỉnh Tây Ninh: Một bản án cần được xem xét lại

Ngày 6-4-2010, TAND tỉnh Tây Ninh ra Bản án dân sự phúc thẩm (DSPT) số 57, tuyên sửa một phần Bản án dân sự sơ thẩm (DSST) số 08, ngày 18-1-2010 của TAND Thị xã Tây Ninh, nhưng thực chất thì vẫn là y án sơ thẩm.

Bản DSPT số 57, nhận định: Ngày 8-5-2009, bà Đinh Thị Huệ có viết giấy mượn của bà Từ Thị Phiến 8.600 USD, quy ra tiền Việt Nam vào thời điểm đó là 157.208.000 đồng. Trong giấy cam kết trả nợ ngày 22-6-2009, hai bên thỏa thuận bà Huệ chỉ phải trả cho bà Phiến 157 triệu đồng và đã trả được 40 triệu đồng. Căn cứ các giấy vay nợ và giấy cam kết trả nợ nêu trên thì Hợp đồng vay tài sản giữa bà Huệ và bà Phiến là có thật, nhưng cần buộc bà Huệ phải trả cho bà Phiến 117 triệu tiền nợ gốc thay vì 117.208.000 đồng, như TAND thị xã Tây Ninh đã tuyên thì mới chính xác. "Bút sa gà chết", chỉ còn biết kêu trời? Cho rằng việc xét xử như vậy là có căn cứ, ngày 16-12-2010, Thi hành án dân sự thị xã Tây Ninh tiến hành kê biên thửa đất số 541, tờ bản đồ số 4, ấp Ninh Lộc, xã Ninh Sơn là nhà cửa cư trú của gia đình bà Huệ để bán đấu giá, thu hồi nợ cho bà Phiến. Tuy nhiên, căn cứ vào các tài liệu, chứng cứ có trong hồ sơ thì bản chất vụ tranh chấp "Hợp đồng" vay vốn giữa bà Đinh Thị Huệ và bà Từ Thị Phiến hoàn toàn không đơn giản như Tòa án hai cấp đã tuyên. Trình bày tại hai lần xét xử sơ và phúc thẩm, bà Phiến cho rằng: Do cần tiền chuộc người con trai tên là Nguyễn Văn Đạt đang bị bắt giữ vì thua bạc ở một ca-si-nô bên Cam-pu-chia, ngày 8-5-2009, bà Đinh Thị Huệ có viết giấy mượn của bà Từ Thị Phiến 8.600USD, quy ra tiền Việt Nam là 157.208.000 đồng. Khi viết giấy mượn, hai bên thỏa thuận đến 9-5-2009, bà Huệ trả trước 100 triệu đồng, đến 16-5-2009 thì trả nốt 57 triệu đồng. Vì bên mượn chỉ trả đợt một được 40 triệu đồng, nên bà Phiến khởi kiện để nhờ tòa án buộc bà Huệ phải trả 117.208.000 đồng nợ gốc còn lại, cộng lãi suất do ngân hàng Nhà nước quy định tính từ 22-6-2009 trở đi. Ngược lại, theo bà Đinh Thị Huệ trình bày, thì gia đình bà rất nghèo nên chẳng ai dám cho mượn số tiền lớn như vậy cả. Việc bà kí tờ giấy nợ bà Từ Thị Phiến 8.600USD vào ngày 8-5-2009 là do bị ép buộc. Năm 2006, con trai bà Huệ là Nguyễn Văn Đạt, đi làm thuê ở một ca-si-nô bên Cam-pu-chia cho chồng bà Phiến là ông Nguyễn Bá Thái lương mỗi tháng 1,7 triệu đồng. Chẳng nhờ con được gì, ngày 8-5-2009, chồng bà Huệ là Nguyễn Văn Phát còn bị ông Thái gọi đến thông báo do làm mất tiền của ca-si-nô, Đạt đang bị giam giữ bên Cam-pu-chia. Nếu vợ chồng ông không đem cả hộ khẩu lẫn chứng minh nhân dân giao cho bà Phiến giữ và viết "giấy nợ" để ông Thái bảo lãnh cho thì Đạt sẽ bị chặt chân, chặt tay. Vì quá lo cho Đạt, bà Huệ đành cùng một người con khác là Nguyễn Văn Hiếu liền làm theo lời ông Thái. Sau khi mang Hộ khẩu và Chứng minh nhân dân đến nhà ông Thái ở Thị xã Tây Ninh giao cho bà Phiến thì bà này đọc cho Hiếu ghi tờ giấy nợ 8.600USD rồi bảo bà Huệ kí vào. Cũng theo bị đơn, khi kí giấy nợ nói trên, vợ ông Thái hứa cho vợ chồng bà Huệ được trả nợ từ từ, không tính lãi. Không ngờ, chỉ mấy ngày sau, bà Phiến hết cho "xã hội đen" đến xiết sổ đỏ không được thì nhờ ông Lâm Thanh Sang, Phó Công an xã Ninh Sơn đến ép trả tiền và khởi kiện đòi nợ. Ngay khi vừa bị khởi kiện, bà Huệ đã có đơn gửi đến nhiều cơ quan chức năng địa phương trình bày đầu đuôi sự việc để được giúp đỡ. Rất tiếc, ngay cả khi biết việc ông Lâm Thanh Sang bị kỉ luật là vì đã có hành vi giúp bà Phiến đòi nợ bà Huệ không đúng chức năng, thì TAND Thị xã Tây Ninh vẫn không cân nhắc kĩ. Cho rằng, bà Huệ vẫn còn nợ bà Phiến 117.208.000 đồng. Ngày 18-1-2010, TAND thị xã Tây Ninh có Bản án DSST số 08, buộc bị đơn phải trả cho nguyên đơn số nợ gốc vừa nêu, chưa kể 5.350.500 đồng tiền lãi và 6.128.000 đồng tiền án phí. Cho rằng Tòa sơ thẩm nhận định như vậy là có căn cứ, ngày 6-4-2010, TAND tỉnh Tây Ninh quyết định phúc thẩm lại đơn kháng cáo của bị đơn mà không cân nhắc tìm hiểu các đề nghị của Luật sư nên bà Huệ kêu oan. "Tình ngay lí gian", nỗi oan chưa giải Theo ý kiến một số cụ ông lớn tuổi ở địa phương, không phải vô lí mà Luật sư tham gia phiên tòa phúc thẩm cho rằng hợp đồng vay tài sản trong vụ tranh chấp nói trên giữa bà Phiến và bà Huệ là hợp đồng giả tạo, cần tuyên vô hiệu. Ngoài việc do bà Phiến đọc cho con bà Huệ ghi, trong bản hợp đồng này còn có tên ông Nguyễn Văn Phát (chồng bà Huệ) và nhân chứng Lý Ngọc Minh, nhưng ông Phát không có mặt, ông Minh thì không trực tiếp nhìn thấy bà Phiến đưa tiền cho bà Huệ. Mặt khác, sau khi tự trốn về Việt Nam, con trai bà Huệ cho biết chính người nhà của ông Thái ở Cam-pu-chia đã nhốt Đạt vào một căn phòng để đòi chuộc 8.600 USD. Giao dịch giữa bà Phiến và bà Huệ vì thế rất có thể chỉ là giao dịch giả tạo nhằm hợp thức hóa việc Nguyễn Văn Đạt đánh bạc thua số tiền 8.600USD trước đó Nguyễn Bá Thái gửi, nhờ cất giùm. TAND tỉnh Tây Ninh lẽ ra chỉ nên buộc bà Huệ giành một khoản thu nhập hằng tháng để trả nợ cho bà Phiến thì mới có thể ngăn ngừa được hậu quả của "tình ngay, lí gian". Trần Thảo

Nguồn Báo Người cao tuổi: http://nguoicaotuoi.org.vn/story.aspx?id=5271&lang=vn&zone=7&zoneparent=0