Phát súng trên cao nguyên và cuộc thẩm vấn của Phạm Ngọc Thảo – Nguyễn Thành Luân

(Phunutoday) - Một kế hoạch tỉ mỉ ám sát Ngô Đình Diệm tại Hội chợ Kinh tế Cao Nguyên – thành phố Buôn Mê Thuột đã được ông Hà Minh Trí và đồng đội chuẩn bị rất kỹ.

TIN LIÊN QUAN Hà Minh Trí - người làm thay đổi lịch sử khi ám sát Ngô Đình Diệm Vì sao Diệm, Nhu phải chết? Người lính giáo phái Cao Đài và cuộc truy sát Ngô Đình Diệm Thế nhưng, vì quá kỹ và cầu toàn mà mục tiêu cuối cùng là giết chết cho được Ngô Đình Diệm đã không thành, dù vậy vụ ám sát cũng làm đảo điên chính trường Sài Gòn. Người chiến sĩ cảm tử Hà Minh Trí đã hiên ngang đối mặt với sự dụ dỗ, tra tấn của bộ máy an ninh, mật vụ của Diệm. Đã có một cuộc thẩm vấn thú vị “quân ta điều tra quân mình” do người bị thẩm vấn là Hà Minh Trí và người thẩm vấn là Phạm Ngọc Thảo, tức nhân vật Nguyễn Thành Luân trong bộ phim “Ván bài lật ngửa”. Điểm hẹn Buôn Mê Thuột Đầu tháng 2/1957, báo giới Sài Gòn đưa tin khá đậm về Hội chợ Kinh tế Cao Nguyên tại thành phố Buôn Mê Thuột sẽ khai mạc ngày 22/2/1957. Đây là hội chợ nhằm khuếch trương thanh thế của chính quyền Ngô Đình Diệm tại vùng đất Tây nguyên chiến lược. Cơ quan an ninh của cách mạng có được thông tin đích thân Ngô Đình Diệm sẽ lên dự và cắt băng khai mạc hội chợ. Một kế hoạch ám sát Ngô Đình Diệm được vạch ra và người được giao thực hiện là chiến sĩ an ninh Đinh Dũng, người đang khoác trên mình tấm áo người lính giáo phái Cao Đài. Đinh Dũng ngay tức thì cùng đồng đội tổ chức liên tục mấy chuyến đi khảo sát, nắm thực địa vị trí tổ chức hội chợ ở Buôn Mê Thuột. Đinh Dũng gặp thuận lợi lớn là Trung đoàn 60 của Việt Nam Cộng hòa bảo vệ vòng ngoài buổi lễ khai mạc có rất nhiều lính Cao Đài sáp nhập vào. Nhờ một người quen từng là lính Cao Đài tham gia Trung đoàn 60 bảo vệ hội chợ, Đinh Dũng đã nắm khá đầy đủ các chi tiết liên quan tới hội chợ, kể cả kế hoạch bảo vệ Ngô Đình Diệm và các quan chức trong lễ khai mạc. Cũng nhờ người quen này, Đinh Dũng đã mang được súng vào tận sân lễ, mặc dù ban tổ chức chỉ cho phép các quan chức, chính quyền sở tại cùng một ít thương gia tham dự lễ khai mạc, sau đó hội chợ mới chính thức mở cửa cho dân vào tham quan. Trước đó vài giờ, trên chuyến xe khách buổi sớm khởi hành từ Sài Gòn cập bến Buôn Mê thuộc, Đinh Dũng đến cao nguyên với tấm giấy thông hành mang tên Hà Minh Trí, một thương gia ở Tây Ninh cùng vợ lên dự hội chợ. Nhận súng đạn từ người đồng đội đóng vai vợ, Hà Minh Trí đưa “vợ” ra xe về Sài Gòn, nhưng cô gái đồng đội đóng giả người vợ thương gia lại lo lắng, muốn nán lại để hỗ trợ cho “chồng”. Ông Hà Minh Trí ngày nay. Theo phương án đã được thông qua, sau khi súng nổ, Hà Minh Trí chỉ có 2 khả năng hoặc là hi sinh, hoặc bị bắt, không có phương án đào thoát. Người đồng đội nữ ở lại không giúp ích được gì, mà chỉ thêm nguy hiểm, vì sau khi súng nổ toàn bộ các tuyến đường sẽ bị phong tỏa, kiểm soát. Người đồng đội trong vai vợ bước lên xe trở về Sài Gòn mà nước mắt rưng rưng, vì chị biết rằng đó là cuộc chia tay không hẹn ngày gặp lại. Sau khi chuyến xe chở cô gái đồng đội lăn bánh về hướng Sài Gòn, “thương gia” Hà Minh Trí ung dung đi về nơi sắp khai mạc hội chợ. Khẩu súng tiểu liên MAT-49 được cưa báng và cưa nòng cho gọn nhẹ cùng băng đạn đã được ém đầy 21 viên nằm gọn gàng trong lớp áo thương gia. Người quen là lính Trung đoàn 60 bảo vệ hội chợ đã đón Hà Minh Trí tại cổng hội chợ và người thương gia Tây Ninh đã không mấy khó khăn qua được vòng bảo vệ bên ngoài, rồi vòng bảo vệ bên trong, có mặt tại sân lễ bên cạnh những quan chức, giới thương gia và dày đặc lực lượng quân cảnh bảo vệ. Hà Minh Trí đứng sát 1 quân cảnh mang cấp bậc Thượng sĩ có vóc dáng to lớn, chiều cao hơn hẳn ông Trí cả cái đầu. Người Thượng sĩ quân cảnh mỉm cười chào người thương gia trẻ tuổi, Hà Minh Trí gật đầu chào lại, ông không thể ngờ chính tay Thượng sĩ này sau đó đã cản trở làm cho kế hoạch ám sát không thành công. Phía trước mặt Hà Minh Trí là khoảng sân trống, cách đó chừng 20 mét là dãy bàn dành cho các nhân vật quan trọng ngồi dự lễ khai mạc và cắt băng khánh thành. Hà Minh Trí kín đáo kiểm tra lại súng đạn, khẩu súng và băng đạn tháo rời vẫn nằm yên bên trong lớp áo thương gia. Trong đầu người chiến sĩ vạch ra phương án hành động: lúc bắt đầu chào cờ, là khi mọi người ít để ý chung quanh nhất, ông sẽ kín đáo lắp băng đạn và nổ súng về phía Ngô Đình Diệm, cùng lúc ông sẽ ôm súng lao về phía Diệm và nổ súng tiếp. Gần đến 9 giờ, Ban Tổ chức yêu cầu tất cả mọi người đứng dậy nghiêm trang chào “Ngô tổng thống”. Các quan chức địa phương bước vào đầu tiên, sau đó là Trần Kim Tuyến, Ngô Đình Nhu, rồi đến Ngô Đình Diệm, theo sau là Phạm Ngọc Thảo, ông Bộ trưởng Bộ Canh nông và nhiều quan chức khác. Đoàn khách VIP vừa an vị, tiếng hô chào cờ vang lên cùng lúc điệu nhạc bài “Tiến lên thanh niên” của Lưu Hữu Phước vang lên... Phát súng trên cao nguyên Nhân dịp kỷ niệm 50 năm ngày ông Hà Minh Trí nổ 2 phát súng ám sát Ngô Đình Diệm tại Hội chợ Kinh tế Cao Nguyên thành phố Buôn Mê Thuột, một người đồng hương huyện Nghi Lộc – Nghệ An của ông sống ở Tây Ninh đã tặng ông bức trướng với 2 câu thơ rất ý nghĩa: “Phát súng cao nguyên án tử tù không số - Tổ quốc lưu danh nên sử tạc anh hùng”. Trong bộ phim nhiều tập nổi tiếng vào thập niên 1980 “Ván bài lật ngửa” của tác giả Nguyễn Trường Thiên Lý (tức ông Trần Bạch Đằng), sự kiện Hà Minh Trí ám sát Ngô Đình Diệm ở Buôn Mê Thuột cũng được dành riêng một tập với cái tên “Phát súng trên cao nguyên”. Trong bộ phim, Hà Minh Trí sau khi nổ 2 phát súng về phía Ngô Đình Diệm, đã thoát ra khỏi hiện trường và được một đồng đội nữ nổ máy chiếc mô tô phân khối lớn chờ sẵn để chở đi đào thoát. Sau một cuộc rượt đuổi ngạt thở trên những con đường ngoằn ngoèo quanh những vách núi, Hà Minh Trí mới bị đối phương bắt được. Trên thực tế thì người chiến sĩ cảm tử đã bị hàng chục tên an ninh chìm nổi các loại đè lên người sau khi anh nổ súng. Trở lại thời điểm chào cờ khai mạc hội chợ. Khi bài quốc ca chế độ Sài Gòn “Tiến lên thanh niên” vang lên, cùng lúc lá cờ 3 sọc vàng được kéo lên, tất cả mọi người đứng nghiêm trang hướng về lễ đài, người Thượng sĩ an ninh đứng bên trái ông Hà Minh Trí đưa tay phải lên chào ngang mắt, vì vậy mà che khuất tầm nhìn của hắn về phía ông Hà Minh Trí. Nhanh nhẹn và kín đáo, ông Trí đưa tay vào trong áo lắp băng đạn vào súng. Khi bài quốc ca mới hát được nửa lời, bất ngờ 2 tiếng nổ vang lên từ phía hàng đại biểu là những thương gia, kèm theo khói súng phảng phất. Sau vài giây sững sờ, mọi người mới biết chuyện gì xảy ra, cùng lúc tay Bộ trưởng Canh nông đứng cạnh Ngô Đình Diệm đổ sụp vì trúng đạn. Hà Minh Trí tiếp tục siết cò nhưng đạn không lên nòng. Sau này khi có điều kiện ngồi với các chuyên gia về vũ khí để mổ xẻ vụ kẹt đạn “chết người” nói trên, ông Mười Trí mới biết nguyên nhân vụ kẹt đạn là do các ông “tham” nhét đến 21 viên đạn vào băng, thay vì tối đa là 20 viên, mà lại nạp đạn từ ngày hôm trước, nên lò xo băng đạn bị “chay”, không thể đẩy tiếp đạn lên nòng. Khi biết bị kẹt đạn, ông Trí còn bình tĩnh kéo cần lên đạn lại, nhưng đã quá muộn, tay Thượng sĩ an ninh đứng kề bên đã biết chuyện gì xảy ra, hắn chụp lấy tay trái ông Trí. Bằng một động tác võ thuật thật nhanh, gọn, ông đã đánh bật cánh tay hộ pháp của tên Thượng sĩ, tiếp tục ôm súng lao về phía Ngô Đình Diệm. Tay Thượng sĩ an ninh cũng không vừa, đã nhanh nhẹn ngáng chân ông Trí, làm ông vấp ngã sõng soài trên mặt đất, nhưng khẩu súng vẫn không rời tay. Ngay tức thì, khoảng một chục tên quân cảnh nhào tới đè lên người ông Trí. Từ bên dưới núi thịt người, ông Trí la lớn: “Tao có lựu đạn, chúng ta cùng chết”. Tức thì, những tên quân cảnh đang đè lên người ông Trí vội vàng tung dậy, nằm hết xuống xung quanh. Ông Trí lồm cồm bò dậy ôm lấy khẩu súng, nhưng ở phía khán đài những tên quân cảnh đã cõng Ngô Đình Diệm chạy mất. Một tên quân cảnh la lớn: “Nó không có lựu đạn”. Tức thì cả núi thịt khi nãy lại đổ ụp xuống cơ thể nhỏ nhắn của ông Trí. Nằm bên dưới những tên quân cảnh hộ pháp, ông Trí còn nghe được giọng nói hoảng hốt nhưng đanh thép của Ngô Đình Nhu ra lệnh cho trùm mật vụ Trần Kim Tuyến: “Giữ tất cả máy ảnh của phóng viên lại. Yêu cầu báo chí chỉ đưa tin, không tường thuật vụ việc”. Sau này suy ngẫm lại, ông Trí thừa nhận Cố vấn Ngô Đình Nhu là tay lão luyện, trong tình huống đó mà ông ta còn đủ tỉnh táo để xử lý tình huống thật “có nghề”. Hà Minh Trí bị bắt tại hiện trường vụ ám sát. Nếu hình ảnh Ngô Đình Diệm hoảng hốt được những cận vệ cõng chạy được tung lên trang báo thì còn gì là “Ngô chí sĩ”. Ngày hôm sau báo chí Sài Gòn chỉ đưa tin ngắn về vụ ám sát, những ngày sau nữa mới có bài tường thuật vụ việc, kèm theo hình ảnh Hà Minh Trí bị bắt, tuyệt nhiên không có tờ báo nào dám đưa hình ảnh Ngô Đình Diệm được cõng chạy khỏi hiện trường. Sau một trận đòn “sơ giao” ở tại hiện trường, Hà Minh Trí bị đưa về Ty Cảnh sát Buôn Mê Thuột để thẩm vấn. Tại đây, trước sự hiện diện đông đủ của Ngô Đình Nhu, Trần Kim Tuyến, Phạm Ngọc Thảo và nhiều sĩ quan an ninh của Phủ Đầu Rồng và tỉnh Buôn Mê Thuột, khi bị thẩm vấn về động cơ ám sát Ngô Đình Diệm, ông Hà Minh Trí trả lời rành mạch theo đúng “lập trình”: “Tôi là lính giáo phái Cao Đài, tôi giết Ngô Đình Diệm để trả thù cho các thủ lĩnh Cao Đài, tôi hành động theo chỉ đạo của Mai Hữu Xuân và Dương Văn Minh”. Nghe câu trả lời, Ngô Đình Nhu tái mặt, ra lệnh ngừng ngay cuộc thẩm vấn và yêu cầu những người có mặt tuyệt đối giữ kín nội dung cuộc thẩm vấn. Cẩn thận hơn, Ngô Đình Nhu lập ngay danh sách tất cả những người có mặt trong cuộc thẩm vấn. Đối với “ngài Cố vấn” được xem là bộ não của các sách lược của chính quyền Diệm, có thể thông tin kẻ ám sát Tổng thống là lính giáo phái Cao Đài không thật hệ trọng, nhưng lời khai “hành động theo chỉ đạo của Mai Hữu Xuân và Dương Văn Minh” là vô cùng nghiêm trọng, vì vậy ông ta ra lệnh dừng ngay cuộc hỏi cung với nhiều thành phần tham dự, để chuyển ngay kẻ ám sát về Sài Gòn tiếp tục làm rõ mọi chuyện. Chính lời khai “hành động theo chỉ đạo của Mai Hữu Xuân và Dương Văn Minh” của Hà Minh Trí đã có tác dụng làm nội bộ chính quyền Diệm phân hóa sâu sắc, gây đảo điên chính trường Sài Gòn, dẫn đến sự sụp đổ và cái chết của Diệm – Nhu. Bí ẩn chuyện không dùng lựu đạn Khi lập phương án ám sát Ngô Đình Diệm ở Buôn Mê Thuột, ông Hà Minh Trí đề nghị sử dụng lựu đạn, có thể kết hợp cả súng tiểu liên, vì lựu đạn có khả năng gây sát thương cao hơn, nhất là khi quăng cùng lúc nhiều trái về phía mục tiêu, khả năng thành công cao hơn nhiều. Thế nhưng, đã không được tổ chức đồng ý vì sợ gây sát thương cho thường dân đứng xung quanh. Ông Hà Minh Trí báo cáo kết quả khảo sát thực địa, theo đó Ban Tổ chức hội chợ ở Buôn Mê Thuột chỉ bố trí ngồi trên lễ đài các quan chức chính quyền Sài Gòn cùng với anh em Diệm – Nhu, những thường dân (hầu hết là thương gia) đứng cách lễ đài những 20 mét, nếu quăng lựu đạn cũng không gây sát thương cho họ. Thế nhưng, phương án dùng lựu đạn vẫn không được duyệt. Trong những ngày mang án tử trong lao tù, rồi cả sau khi được thả ra khỏi tù, tiếp tục chiến đấu chống Mỹ, ông Hà Minh Trí không thể giải thích được tại sao cấp trên không cho phép ông sử dụng lựu đạn trong lần ám sát Diệm ở Buôn Mê Thuột, vì xét về mọi lô gích thì dùng lựu đạn trong trường hợp này là tối ưu. Mãi sau này, sau khi miền Nam được hoàn toàn giải phóng, đất nước thống nhất, ông Trí mới được biết nguyên nhân ông không được dùng lựu đạn, đó là: cấp trên sợ nhà tình báo chiến lược Phạm Ngọc Thảo (nhân vật Nguyễn Thành Luân trong phim “Ván bài lật ngửa”) bị sát thương. Vào thời điểm Ngô Đình Diệm đi dự Hội chợ Kinh tế Cao Nguyên ở Buôn Mê Thuột, Phạm Ngọc Thảo mới được phong hàm Thiếu tá và điều về Phủ Tổng thống làm công tác “nghiên cứu chính trị”, mà thực chất là làm trợ lý cho Diệm và Nhu về các vấn đề thuộc về quốc sách. Sinh năm 1922 trong một gia đình đại điền chủ ở tỉnh Vĩnh Long, Phạm Ngọc Thảo được học hành chu đáo, tốt nghiệp đại học ở Hà Nội. Như nhiều thanh niên trí thức khác cùng thời, trong đó có 2 người anh ruột của mình, Phạm Ngọc Thảo rời bỏ cuộc sống tiện nghi, giàu sang, để vào bưng biền cùng toàn dân tham gia cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược. Ảnh Hà Minh Trí trên 1 tờ báo Sài Gòn sau vụ ám sát. Ông đã trở thành Tiểu đoàn trưởng của quân đội Việt Minh, được đứng vào hàng ngũ Đảng Cộng sản Việt Nam. Ông được tập huấn và làm quen với công tác an ninh, tình báo, cái duyên cớ để sau này ông trở thành nhà tình báo chiến lược luồn sâu trong lòng địch. Sau ngày “đình chiến”, Phạm Ngọc Thảo không tập kết ra Bắc, được cấp trên chỉ đạo ở lại miền Nam vì những kế hoạch lâu dài. Trong vai một người kháng chiến trở về quê nhà dạy học ở Vĩnh Long, nhờ thế lực của gia đình, Phạm Ngọc Thảo được giám mục Ngô Đình Thục (anh ruột Ngô Đình Diệm, phụ trách giáo phận Vĩnh Long) nhận làm con nuôi. Đó là bàn đạp quan trọng để Phạm Ngọc Thảo tiếp cận với anh em Diệm - Nhu và được nhận về làm việc ở Phủ Đầu Rồng. Ban đầu, Diệm – Nhu chưa thấy được tài năng của Thảo nên chỉ giao cho ông những chức vụ “hữu danh vô thực” như Tỉnh đoàn trưởng bảo an đoàn, tuyên huấn đảng Cần lao nhân vị... Nhưng Phạm Ngọc Thảo đã biết cách bộc lộ tài năng của mình bằng cách viết báo. Với vốn Binh pháp Tôn Tử mà thầy Hoàng Đạo Thúy từng dạy và những kiến thức được tích lũy trong những năm kháng chiến, Phạm Ngọc Thảo thường xuyên có những bài báo nói về các vấn đề chiến lược, chiến thuật, nghệ thuật chỉ huy, huấn luyện quân sự, phân tích Binh pháp Tôn Tử, Trần Hưng Đạo... Giới quân sự bắt đầu chú ý tới Thảo và rồi Diệm – Nhu đã không “ngó lơ” người con nuôi tài năng của ông anh Ngô Đình Thục. Tháp tùng anh em Diệm – Nhu lên cao nguyên dự lễ khai mạc hội chợ, Phạm Ngọc Thảo trở thành “người đồng đội” duy nhất của Hà Minh Trí chứng kiến từ đầu tới cuối vụ ám sát bất thành. Ngay sau đó, số phận trớ trêu lại tiếp tục đặt Phạm Ngọc Thảo vào hoàn cảnh nhạy cảm khác – ông phải trực tiếp thẩm vấn người ám sát Ngô Đình Diệm trước sự chứng kiến của Ngô Đình Nhu, Trần Kim Tuyến. Cuộc thẩm vấn của Phạm Ngọc Thảo – Nguyễn Thành Luân Khi bộ phim “Ván bài lật ngửa” được trình chiếu vào đầu thập niên 1980, ông Hà Minh Trí cũng hồi hộp theo dõi tập phim “Phát súng trên cao nguyên”. Ông hồi hộp không phải bởi tính ly kỳ, căng thẳng của sự kiện (đối với ông có gì mà ly kỳ, căng thẳng khi chính ông là người trong cuộc), mà ông hồi hộp vì lo sợ phim dựng sai sự thật. Bởi vì khi thực hiện bộ phim này, các tác giả đã không tìm đến gặp nhân vật chính trong tập phim là ông Hà Minh Trí. Trên thực tế, tập phim đã có nhiều chi tiết sai sự thật và thiếu những chi tiết hấp dẫn mà phim không biết để khai thác, trong đó có việc Nguyễn Thành Luân thẩm vấn Hà Minh Trí. Sau khi bộ phim được trình chiếu xong, diễn viên Nguyễn Chánh Tín trở nên nổi như cồn với nhân vật Nguyễn Thành Luân, ông Hà Minh Trí mới tình cờ gặp tác giả kịch bản phim – ông Trần Bạch Đằng. Ông Trần Bạch Đằng đã ngớ người ra khi người ám sát Ngô Đình Diệm vẫn còn sống, vì khi chuẩn bị làm phim, ai đó đã cho ông biết người tử tù Hà Minh Trí đã bỏ thây ngoài Côn Đảo. Tất nhiên là ông Trần Bạch Đằng cũng rất tiếc về những tình tiết hấp dẫn mà ông không biết để đưa vào phim, trong đó có vụ “quân ta thẩm vấn quân mình” - Nguyễn Thành Luân thẩm vấn Hà Minh Trí. Như đã nói, trong cuộc thẩm vấn chớp nhoáng tại Buôn Mê Thuột, khi nghe Hà Minh Trí hé lộ “hành động theo sự chỉ đạo của Mai Hữu Xuân và Dương Văn Minh”, Ngô Đình Nhu cho dừng ngay cuộc thẩm vấn và giăng liền một cái bẫy. Lời khai trên do chính ông Mai Chí Thọ bày sẵn cho Mười Trí, đánh trúng vào tử huyệt của chính quyền Diệm, vốn đang đầy nghi kỵ giữa 2 phe thân Pháp và thân Mỹ. Thiếu tướng Mai Hữu Xuân và Trung tướng Dương Văn Minh là những người thân Pháp, chuyện họ muốn loại 1 người thân Mỹ như Ngô Đình Diệm là hoàn toàn hợp lô gích. Lúc xảy ra vụ ám sát, Mai Hữu Xuân đang có mặt ở cao nguyên, Ngô Đình Nhu lệnh cho Mai Hữu Xuân di lý Mười Trí từ Buôn Mê Thuột về Sài Gòn bằng trực thăng. Đó là cái bẫy của Ngô Đình Nhu dành cho Mai Hữu Xuân. Nếu Xuân đứng sau vụ ám sát, có thể ông ta sẽ đạp Mười Trí rớt khỏi máy bay để “diệt khẩu”, để rồi ai đó sẽ đạp Xuân rớt theo, rồi Nhu sẽ thu xếp cho báo giới rằng đó là tai nạn. Nhưng Xuân hoàn toàn không biết lời khai của Mười Trí, nên vẫn vô tư thực hiện nhiệm vụ. Món quà của đồng hương tặng ông Mười Trí có câu “Phát súng cao nguyên...”. Trở về Sài Gòn, sau những đòn tra tấn tàn bạo, Mười Trí được gọi lên thẩm vấn, mà người trực tiếp thẩm vấn chính là Phạm Ngọc Thảo, trong khi Ngô Đình Nhu và Trần Kim Tuyến ngồi hút thuốc, tập trung quan sát cuộc thẩm vấn. Lúc ấy, Mười Trí chưa biết tay Thiếu tá thẩm vấn mình là ai, nhưng cảm nhận ở người ấy sự trầm tĩnh, lịch thiệp và có một chút gì là lạ, nhất là trong ánh mắt nhìn về Mười Trí. Vào năm 1993, vợ của Phạm Ngọc Thảo từ nước ngoài về đã tìm đến Tây Ninh thăm ông Mười Trí. Bà kể rằng, lúc ấy Phạm Ngọc Thảo về nhà kể cho vợ nghe vụ ám sát và cuộc thẩm vấn “hung thủ”, ông tỏ ra khâm phục sự can đảm, những câu trả lời thông minh của người ám sát Ngô Đình Diệm. Bước vào cuộc thẩm vấn, sau những câu hỏi thủ tục như tên họ, quê quán, nghề nghiệp, Phạm Ngọc Thảo hỏi rõ ràng từng chữ: “Ai chỉ đạo anh ám sát Tổng thống?”. Mười trí trả lời như thuộc lòng: "Tập đoàn Mai - Dương - Nguyễn bên trong, cấu kết với tập đoàn Hinh - Tâm - Hữu bên ngoài, sử dụng mặt trận Cao - Thiên - Hòa - Bình tổ chức giết Ngô Đình Diệm, lật đổ chính quyền thân Mỹ, lập lại chính quyền thân Pháp ở miền Nam. Người chỉ huy trực tiếp là Thiếu tướng Cao Đài: Nguyễn Văn Mạnh và Đại tá Cao Đài: Nguyễn Văn Đờn". Với đôi mắt như động viên, khuyến khích, Phạm Ngọc Thảo yêu cầu Mười Trí giải thích rõ lời khai: Mai – Dương – Nguyễn tức Mai Hữu Xuân (Tổng GĐ Nha An ninh quân đội), Dương Văn Minh (Tư lệnh Biệt khu thủ đô kiêm Tổng trấn Sài Gòn – Gia Định) và Nguyễn Hữu Châu (anh rể Trần Lệ Xuân, Bộ trưởng Phủ Tổng thống). Còn “Cao – Thiên – Hòa – Bình” tức Cao Đài – Thiên Chúa – Hòa Hảo – Bình Xuyên. Phạm Ngọc Thảo hỏi đi hỏi lại chuyện Mai – Dương – Nguyễn làm nội tuyến tổ chức vụ ám sát, càng xoáy sâu vào nỗi đau của Ngô Đình Nhu đang ngồi hút thuốc liên hồi. Câu hỏi cuối cùng của Phạm Ngọc Thảo là: “Anh có thấy tiếc khi không giết được Tổng thống Ngô Đình Diệm?” - vừa hỏi, viên Thiếu tá vừa đưa mắt về phía Mười Trí như muốn nói “Không cần trả lời”. Mười Trí nghĩ ngợi hồi lâu rồi nói: “Tôi bị tra tấn suốt mấy ngày qua, đầu óc không còn tỉnh táo để nghĩ ngợi chuyện gì hết”. Từ lời khai này, sau đó Mai Hữu Xuân phải rời chức Tổng GĐ Nha An ninh Quân đội đi làm Đại sứ ở Philippines. Dương Văn Minh cũng rời bỏ quyền bính ở Biệt khu Thủ đô về làm “sĩ quan cạo giấy” ở Bộ Quốc phòng. Riêng luật sư Nguyễn Hữu Châu, nhờ vợ là Trần Lệ Chi mật báo nguy hiểm, đã rời bỏ chức vụ Bộ trưởng trốn sang Campuchia, rồi qua Pháp sống lưu vong. Còn “hung thủ” Hà Minh Trí tiếp tục trải qua những năm tháng lao tù khổ ải với bản án tử tù không số. Kỳ tới: Người tử tù không số và 3.000 ngày nơi địa ngục trần gian. Thiên Thanh TIN LIÊN QUAN Hà Minh Trí - người làm thay đổi lịch sử khi ám sát Ngô Đình Diệm Vì sao Diệm, Nhu phải chết? Người lính giáo phái Cao Đài và cuộc truy sát Ngô Đình Diệm

Nguồn ĐS&PL: http://phunutoday.vn/xahoiol/kyan/201108/Phat-sung-tren-cao-nguyen-va-cuoc-tham-van-cua-Pham-Ngoc-Thao-Nguyen-Thanh-Luan-2085593/