Lá thư Xuân của anh lính họ Phan - Thông điệp tình yêu thời lửa đạn

(Dân trí) - Bạn đọc Phạm Hiểu Yến gọi những vần thơ Xuân của người lính trẻ họ Phan được một cựu binh Australia lưu giữ suốt 40 năm qua như vậy. Những vần thơ dường như còn vương mùi khói súng cũng đã mở cánh cửa tâm hồn biết bao con người của hôm qua, hôm nay…

Bài thơ Lá thư Xuân trong cuốn sổ của người lính họ Phan

Thi sĩ chiến trường

Chiến tranh đã lùi vào quá khứ, nhiều vết thương vì đạn bom đã lành. Song những kỷ niệm, những dằn vặt, đớn đau về sự tàn khốc và ác liệt của cuộc chiến vẫn chưa thể tan biến trong lòng những con người của thế hệ đã biết thế nào là khác biệt quá lớn của “một thời đạn bom, một thời hòa bình”.

Chẳng vậy mà cái gọi là “hội chứng chiến tranh” vẫn còn đó, đặc biệt là trong giới các cựu chiến binh nước ngoài từng tham chiến tại các điểm nóng chiến sự một thời như Việt Nam . Cùng chung tâm trạng dằn vặt như cựu binh Australia Laurens Wildeboer còn có nhiều cựu chiến binh Mỹ khác. Họ cũng như ông Wildeboer, đều muốn được trở lại Việt Nam thămlại nơi từng là chiến trường xưa, gặp lại người dân của đất nước anh hùng đã đánh bại chính họ. Và có lẽ ước muốn nóng bỏng nhất trong lòng họ là được góp phần hàn gắn lại những vết thương chiến tranh, được tận tay hoàn trả những kỷ vật của những chiến sĩ – những anh bộ đội Cụ Hồ theo cách gọi thiết của mỗi người dân VN, mà họ còn lưu giữ.

Trong số những kỷ vật chiến trường ấy có những lá thư và những vần thơ như của anh lính họ Phan – người được cả thế hệ cùng thời với anh cũng như lớp trẻ hôm nay âu yếm gọi là: Thi sĩ của chiến trường, với những hình ảnh đẹp và rất nên thơ “Đầu súng trăng treo” cùng chiếc mũ tai bèo giản dị mà rất nổi tiếng qua thơ Tố Hữu:

Ôi chiếc mũ tai bèo dễ thương như một bàn tay nhỏ

Chẳng làm đau một chiếc lá trên cành

Sáng trên đầu như một mảng trời xanh

Mà xông xáo, mà tung hoành ngang dọc .....

Nhấn mạnh dòng cảm xúc và tình cảm dạt dào trong hồn thơ chiến sĩ, Phạm Hiểu Yến viết tiếp về tình yêu thương, sự cảm phục với các anh bộ đội Cụ Hồ: "Một thứ tình cảm xưa có, còn nay hiếm. Tớ thích nhất câu "Đừng khóc nữa, nhớ anh nhiều em nhé". Đọc câu đó tớ thấy mình bỗng ước ao, thèm khát được sống trong thời khắc đó để được tận hưởng và cảm nhận tình yêu trong sáng và đượm hy vọng của màu áo lính. Cảm ơn tác giả đã gửi gắm thông điệp tình yêu thời lửa đạn, hy vọng nó còn nhen nhóm đâu đây và theo thời gian nó sẽ lại bùng cháy trở lại".

Những vần thơ trong trang nhật ký của người lính Việt Nam được ông Wildeboer lưu giữ

Nối dài cánh sóng

Tình yêu quê hương đất nước, tình yêu lứa đôi trong tâm hồn anh lính họ Phan như càng được nối dài thêm, tỏa lan rộng xuyên thời gian, xuyên không gian qua những nhận xét, những lời bình và sẻ chia của bao con người dù thuộc những thế hệ khác nhau hôm nay. Qua đó có thể thấy rõ mọi cung bậc cảm xúc, những liên tưởng tới lẽ sống, tình người, trách nhiệm cùng những thông điệp, nhắn gửi, hứa hẹn…

Doinn: Bài thơ hay quá. các anh đã hy sinh cả bản thân để cho đất nước được như ngày hôm nay. Tôi yêu các anh.

Hoa Hong Nhung: Xúc động dạt dào, ngay trong lửa đạn khói bom mà người ta yêu nhau nồng cháy thế này. Like mạnh bài thơ trên.

Phạm Thị Thu Trang: Đọc những lời thơ chan chứa sức sống mà thấy hổ thẹn với giới trẻ ngày nay, hổ thẹn với chính mình...

Chinh Do: Rất lâu rồi mới lại được đọc những vần thơ trong sáng và bình dị đến vậy, nét chữ nét người đều tuyệt đẹp. Ước gì thời bình này có thêm nhiều tác phẩm như vậy để cuộc sống đỡ "ô nhiễm" hơn!

My Le: Bài thơ đã làm cho tôi bật khóc. Tình yêu Tổ quốc hòa quyện với tình yêu đôi lứa đã làm nên một áng thơ giản dị mà thấm đẫm tình người, lời thơ không khoa trương mà vẫn làm toát lên nét kiêu hùng của những người lính bộ đội Cụ Hồ. Dân tộc ta tự hào vì có những người con như thế!

Vu Thi Kim Tuyen: Tôi thấy quá hay...

T.L: Lâu lắm rồi mình mới được đọc những bài thơ hào hùng thế này. Thấy tự hào lắm.

LD: Bài thơ cảm động quá!

Nguyen Tung: Rất hay.

Ta Thi Nga: Đọc bài thơ không vần điệu mà tôi rùng mình vì cảm động. Thời đó tôi chưa sinh ra, mà bây giờ đọc lại tôi như vẫn thấy cả một thế hệ của dân tộc anh hùng đã ra đi vì tình yêu Tổ Quốc vô bờ bến. Từ tiền tuyến họ cũng thương nhớ người vợ hiền đang đau đáu dõi theo ở nơi quê nhà. Thật là ấm áp hình ảnh người lính khi ở trời phương Nam đánh giặc có hoa mai mà vẫn nhớ hoa đào trong giá rét, và nhớ nơi quê nhà yêu dấu có người vợ anh thương yêu.

Vũ Văn Huỳnh: Cuộc chiến tranh thần thánh của Dân tộc đã đi qua, quá khứ cũng đang dần được khép lại, nhưng rơi rớt đâu đó những mảnh ký ức vẫn đang tồn tại. Nó thật quý giá. Nó là nhân chứng sống để giới trẻ sinh ra sau chiến tranh có cơ hội tiếp cận và hiểu về thế hệ đi trước. Tôi không hiểu nhiều về thơ, nhưng đọc những vần thơ của anh tôi thấy rất chân thật và vẫn toát lên một lý tưởng Dân tộc mạnh mẽ. Anh đã ngã xuống vì Tổ quốc, những bài thơ vẫn còn dở dang nhưng tình cảm của anh với Dân tộc thật trọn vẹn. Cảm ơn anh và cảm ơn cả một thế hệ Cha Anh.

Sỹ Long: Chiến tranh đã rời xa bao nhiêu năm, nhưng kí ức một thời của chiến tranh vẫn còn đó. Cảm ơn các anh - những người đã làm nên lịch sử.

Coc café dang: Tôi cảm thấy tự hào vì là người Việt Nam . Tôi yêu các anh chiến sỹ.

Quan vtct: Quá hay. Cha anh chúng ta đã chiến đấu cho chúng ta có cuộc sống hôm nay. Hãy sống xứng đáng với sự hy sinh lớn lao đó. Tôi yêu Việt Nam . Tự hào là người Việt Nam . Hãy cố gắng lên các bạn trẻ!

Vân: Đọc bài thơ nhớ đến người yêu, giờ nơi xa mang màu xanh áo lính anh cũng nhớ mình. Yêu anh nhiều - anh bộ đội.

Frank: Tôi thật sự tự hào với các bậc cha chú khi chỉ tuổi đôi mươi đã sẵn sàng gạt bỏ tất cả để lên đường chiến đấu bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ nhân dân – điều mà trong xã hội ngày nay chắc rất hiếm . Bài thơ giản dị mộc mạc mà khi đọc tôi cảm thấy được một tình yêu đích thực và có ý nghĩa . Cảm ơn các chiến sỹ - các anh hùng đã cho chúng ta cuộc sống ngày hôm nay.

Cafê buồn: Bài thơ hay và cảm động quá! "Giao thừa đến vui tiếng kèn xung trận".

Nguyen Tat Hoang: Bài thơ mộc mạc mà chan chứa, tràn đầy tình yêu lãng mạn và khí phách cách mạng. Cần sưu tầm nhiều bài thơ như này để thế hệ hiện nay nhìn nhận lại bản thân để sống trong thời hòa bình sao cho có ý nghĩa.

Ngoc Linh: Đó là một người con anh hùng của Tổ quốc.Tuổi trẻ Việt Nam hôm nay cần tiếp tục phấn đấu theo gương những người như anh ấy.

Espandose: Nhớ về một thời anh dũng. Người lính cũng là người nghệ sĩ. Bài thơ rất hay. Mong là sẽ được tuyên truyền rộng rãi và hay hơn là nhanh chóng làm vơi đi phần nào nỗi đau trong lòng người mẹ của anh.

Đặng Tình: Chấp nhận hi sinh tất cả những hạnh phúc cá nhân để bảo vệ Tổ quốc - một tình yêu Tổ quốc mà tất cả các thế hệ trẻ sau này phải noi theo.

June14: Em thích bài thơ này!

Mua dong buon: Có những thứ mà chỉ có trong những hoàn cảnh điêu tàn, đầy đau thương mới có thể có được. Những tình cảm của người lính trong bài thơ này cũng vậy. Tình yêu người lính thật đẹp và thật sâu sắc. Cảm ơn anh! Cảm ơn cả 1 thế hệ đã hi sinh máu xương cho mùa xuân Tổ quốc!

Muon mang.khiem ra di 21: Hay quá! Hào hùng thay thần khí Việt Nam . Anh dũng thay tinh thần con người đất Việt. Cảm động thay ý chí quật cường. Anh là niềm tự hào của tất cả thế hệ sau!

Hoàng Vân: Những trang sử hào hùng của Dân tộc được viết lên từ xương máu các anh. Cuộc sống tươi đẹp của chúng em ngày hôm nay là do các anh ban tặng. Không biết nói gì hơn, em xin thay mặt cho thế hệ trẻ hôm nay gửi tới các anh - những người đã ngã xuống vì độc lập tự do của Tổ quốc lòng biết ơn chân thành nhất. Thế hệ trẻ chúng em xin hứa sẽ tiếp bước các anh bảo vệ và xây dựng Quê hương Việt Nam ngày càng giàu đẹp.

Nguyễn Văn Phương: Bài thơ quả là tuyệt vời! Thế hệ trước đã có những tâm hồn đầy sức sống và tình yêu của con người cùng tình yêu đất nước đã chiến thắng tất cả. Cảm ơn anh đã cho thế hệ sau biết được những gian lao hy sinh của các anh. Chúng ta là thế hệ sau, nên đưa bài thơ này vào trong chương trình giảng dạy cho các em học sinh biết và thêm yêu Tổ quốc. Đọc bài thơ mà trong tâm hồn cảm xúc cũng trào dâng khôn tả… Xin cảm ơn các anh - những anh hùng dân tộc vẫn sống mãi trong lòng những người dân yêu nước hôm nay…

Coffee 8: Bài thơ hay và cảm động của thế hệ Cha Anh những năm đánh Mỹ. Đọc xong tôi lại nhớ một thời đội mũ đeo sao…

Phạm Nguyên Ly: Đọc bài thơ mà dâng trào cảm xúc. Thật đẹp biết bao tình yêu áo lính thời chiến tranh đạn lửa. Tôi biết ơn tất cả các anh bộ đội Cụ Hồ. Tinh yêu ngày xưa thật thiêng liêng quá!

Đỗ Xuân Vinh: Ai đã sống những năm 68 đến 72 của thế kỷ trước mới hiểu và cảm nhận được cái hồn của bài thơ. Khi đó dân tộc ta đang thực hiện cuộc kháng chiến chống ngoại xâm. Dân tộc VN không những đã ghi tiếp một trang sử hào hùng cho đất nước, mà còn tạo nên dấu ấn cho nhân loại về một dân tộc nhỏ bé dám đương đầu với kẻ xâm lược hùng mạnh nhất thế giới. Đó là một cuộc chiến tàn khốc, dân tộc ta tuy là quốc gia nhỏ nhưng đã dám đương đầu với đội quân hùng mạnh được trang bị vũ khí tối tân nhất thế giới. Quân đội ta lúc đó trang bị rất thô sơ nhưng chúng ta có chính nghĩa, có lòng yêu nước vô bờ bến. Thế hệ thanh niên khi đó vì lòng tự tôn dân tộc, ý thức được lời dạy của Bác Hồ: Chúng ta thà hy sinh tất cả chứ không chịu mất nước, không chịu làm nô lệ. Thế hệ thanh niên khi đó với bầu nhiệt huyết và lòng yêu nước đã viết nên trang sử vẻ vang cho dân tộc, làm cho bạn bè quốc tế thán phục chúng ta. Một thế hệ thanh niên đã viết nên trang sử không thể nào quên.đó là niềm tự hào mà các thế hệ mai sau không được phép quên.

Bùi Dũng: Một tâm hồn đẹp,một tình yêu đẹp. Cao cả hơn họ đã biết hy sinh tình yêu riêng cho tình yêu Đất nước. Điều đó cũng là lý tưởng sống của các Anh thời bấy giờ. Nhưng thực sự chiến tranh đã gây ra bao khổ đau, đã lấy đi bao tình yêu đôi lứa như vậy. Nhưng tên tuổi và lý tưởng của họ luôn sống mãi. Đó cũng là điều mà thế hệ thanh niên hôm nay phải nhớ lấy.

Le Van Bay: Bài thơ hay quá, tôi rất xúc động khi đọc bài thơ này.

Phan Văn Bình: Thực sự là một bài thơ rất hay. Tôi thích nhất câu cuối cùng. Một bài thơ tình khép lại bằng một lời hứa cho chiến thắng của Tổ quốc trước giặc ngoại xâm...

Người mẹ của người lính họ Phan trong bức ảnh chụp cùng những người thân

Nguyễn Đức Hạnh: Cảm ơn nhà thơ đã sưu tầm bài thơ hay. Nhân đây tôi xin tặng lại một bài thơ tôi sưu tầm khi còn trong quân ngũ. Tên bài thơ là "Giản dị":

Có một lần tôi hỏi nhỏ

Vì sao em yêu tôi?

Nụ cười đậu cánh môi

Vì anh là Bộ đội

Khi anh rời quân ngũ

Em vẫn yêu màu xanh

Chất người lính nơi anh

Ở trong em mãi mãi.

Phạm Thị Thanh Dung: Hôm trước mình đọc bài viết trên Dân trí về người cựu binh Úc lưu giữ bài thơ này. Hôm nay mình đã đọc bài thơ, thấy hay quá, hào hùng quá. Chúng ta được sinh ra trong thời bình nên không biết nhiều về ngày xưa các Anh, các Chị đã sống và đã hy sinh cho Tổ quốc thế nào. Mỗi người chúng ta nên biết ơn những Anh hùng đã hy sinh xương máu mình để chúng ta có được cuộc sống như ngày hôm nay. Nhân đây mình cũng xin chia sẻ 1 bài thơ tương tự cũng nói về tình yêu đôi lứa trong thời chiến. 1 người bạn của mình đã viết bài thơ này cho mình đọc, nhưng mình không biết bài thơ có tiêu đề là gì. Ai biết thì chia sẻ cho mình biết tên bài thơ với nhé!

"Trời đã sinh ra em

Để mà xinh mà đẹp

Trời đã sinh ra anh

Để yêu em tha thiết

Khi người ta yêu nhau

Hôn nhau trong say đắm

Còn anh, anh yêu em

Anh phải ra mặt trận

Yêu nhau ai không muốn

Gần nhau và hôn nhau

Nhưng anh, anh không muốn

Hôn em trong tủi sầu

Em ơi rất có thể

Anh chết giữa chiến trường

Đôi môi tươi đạn xé

Chưa bao giờ được hôn

Nhưng dù chết em ơi

Yêu em anh không thể

Hôn em bằng đôi môi

Của một người nô lệ."

Khi mình đọc bài thơ này, mình đã tự phân tích cho người bạn đó nghe. Người đó thấy hay và cảm thấy ý nghĩa. Mình cũng thấy rất hay nhưng không biết bài thơ này đã có từ bao lâu và do ai sáng tác. (Đây là bài thơ Hôn của tác giả Phùng Quán sáng tác năm 1956 - BTV)

Nguyễn Văn Hiệp: Một bài thơ gửi cho người thương quê nhà, nhưng lại chất chứa trong đó một niềm tin chiến thắng phơi phới...

Trình Văn Linh: Nếu tôi sinh ra vào ngày ấy, tôi cũng sẽ nhất định đi theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc và tự hào về điều đó như hôm nay tôi đang tự hào về các Anh, về những người đã ngã xuống cho hôm nay, tự hào về quá khứ hào hùng của dân tộc... Cầu chúc cho linh hồn anh bộ đội Cụ Hồ Phan Văn Ban mãi yên nghỉ. Tổ quốc đời đời ghi công các Anh!

N.Tu: Những vần thơ đầy cảm xúc mang dư âm về một thời đã qua, thật ấm áp xúc động ... đáng trân trọng!

Lê: Thật đáng khâm phục những con người dũng cảm như thế này, đã lựa chọn đúng đắn giữa tình yêu và trách nhiệm đối với Đất nước. Bài thơ tràn đầy tình yêu của người lính, một tình yêu cao cả.

Lilly: Bài thơ làm tôi rơi nước mắt...Một tình yêu nồng cháy phải gói trọn vào lòng để ra đi theo tiếng gọi của non sông...

Có thể nói những vần thơ mộc mạc nhưng chan chứa tình người, tình yêu Tổ quốc của anh lính họ Phan – một đại diện của thế hệ cha anh đã sống, chiến đấu và hy sinh vì độc lập tự do của dân tộc, đã một lần nữa đưa chúng ta cùng trôi vào dòng cảm xúc của một thời để nhớ… Để từ đó thúc đẩy các thế hệ hôm nay tiếp bước các thế hệ đi trước, vững bước trên con đường xây dựng đất nước Việt Nam đàng hoàng hơn, to đẹp hơn…

Thanh Nguyễn

Nguồn Dân Trí: http://dantri.com.vn/c728/s728-579001/la-thu-xuan-cua-anh-linh-ho-phan-thong-diep-tinh-yeu-thoi-lua-dan.htm