Chỉ muốn "dốc kiệt" vào nhau

Cứ mỗi lần gặp gỡ, chúng tôi lại dốc kiệt vào nhau, như thể ngày mai mình sẽ chết

Tôi quen D khi biết anh đã có gia đình. D là đồng nghiệp trong một dự án cũ mà tôi từng theo. Sau khi kết thúc dự án, tôi thích nói chuyện với D. Bất cứ khi nào tôi khủng hoảng, stress hoặc mất lửa, tôi đều rủ D đi cà phê nói chuyện. D có khả năng truyền nhiệt rất tuyệt vời. Nói chuyện với D xong, tôi luôn lấy lại sinh khí, lửa lẫn niềm tin vào chính bản thân mình. D cũng vậy với tôi. D bảo: Em cũng truyền nhiệt cho anh rất nhiều đấy. Và đó cũng là lý do mà tôi với D luôn gặp nhau. Khi thì D lắng nghe tôi, lúc thì tôi trở thành người chia sẻ. Mối quan hệ đó thực sự tuyệt vời. Cho đến khi, chúng tôi vượt quá giới hạn.

Đó là một chuyến bay định mệnh khi cả tôi và D đều đang rơi vào khủng hoảng. Anh khủng hoảng vì người vợ thực dụng thái quá và tôi thì khủng hoảng vì ông sếp không nói lý lẽ. Hôm ấy, tôi gọi anh định xả thì gặp đúng lúc anh cũng muốn xả. Hai anh em quyết định ra sân bay, lấy đôi vé, biến mất. Chúng tôi chạy tới Nha Trang. Quyết định 2 ngày tắt hết điện thoại và xả xì trét triệt để. Thú thực lúc đó, tôi cũng chẳng nghĩ rằng chúng tôi sẽ vượt qua giới hạn. Chỉ đến khi bước vào khách sạn, ở cùng nhau trong một không gian mới mẻ và xa lạ hoàn toàn, thì tôi mới nhận ra mình đang bắt đầu cho một cuộc phá rào.

Rốt cuộc, tôi chỉ là cô nhân tình bé nhỏ của anh (Ảnh minh họa)

Chúng tôi đã làm tình, ăn uống, vắt sạch sẽ bản thân với nhau. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ rằng: Một lần này thôi! Chỉ một lần này thôi. Tôi xả hết với anh và anh cũng xả hết với tôi. Quên hết mọi thứ đi. Đó là hai ngày một đêm tuyệt vời. Tôi chết mê chết mệt cái cách anh dành cho tôi. Và anh cũng bảo: Chưa khi nào anh được cảm xúc về sex trọn vẹn và thăng hoa như thế này.

Khi về đến Hà Nội, tôi trở lại bừng bừng sức sống nhưng cũng bắt đầu nghiện… anh. Lúc nào tôi cũng nhớ đến anh, cũng muốn được nằm gọn trong vòng tay anh. Bất kể quán cà phê có đông người như vậy, tôi vẫn cứ tìm ra cách để chạm vào được anh. Bữa cà phê nào mà không thể đụng chạm được vào nhau là y như rằng khi về tôi sẽ bức xức, ức chế. Anh cũng không khác gì tôi. Là dốc cạn kiệt vào nhau. Như thể ngày mai là tận thế vậy. Chúng tôi như muốn nuốt trọn lấy nhau và không muốn đối phương còn sót lại một chút nào cho những người thực sự là của họ - vợ anh và bạn trai tôi. Chúng tôi không chỉ cuốn chặt lấy nhau khi gặp mặt mà cả trong chat, trong điện thoại. Tôi thì dễ dàng thôi nhưng anh thì quả là vất vả.

Tôi biết anh đã làm mọi cách lừa dối vợ anh để có thể được gần gũi tôi. Hai đứa như lên đồng với nhau. Bất chấp mọi cản trở. Bất chấp mọi giới hạn. Tôi từng tự hỏi: Với anh là sex thuần chất hay có cả tình cảm? Tôi cũng đã lừa mị mình là hai đứa trao đổi sex thôi và tôi nghiện anh chứ không phải là đã yêu anh. Nhưng đó chỉ là sự lừa mị bản thân vì tôi biết tôi đã yêu anh. Chỉ khi tình yêu đủ mạnh thì chuyện sex mới trở nên hoàn hảo đến như vậy. Ít nhất là với tôi. Bởi tôi nhận ra mình bắt đầu ghen khi thấy anh đi cùng vợ anh. Bởi tôi nhận ra tôi phụ thuộc cảm xúc vào anh quá rồi. Tôi đi tìm anh cả những khi stress không đến nỗi lắm và stress vì thiếu anh, cần anh. Tôi bị nhớ anh. Tôi bảo D: Ở lại với em đêm nay nhé! D lúng túng. Tôi nói ra điều đó rồi thấy mình ngốc dại.

Chiều nay, D nói với tôi: “Em là cô nhân tình bé nhỏ của anh. Luôn luôn là vậy. Những khi anh căng thẳng trong công việc cũng như trong gia đình anh, người mà anh muốn gọi điện, nói chuyện thì luôn là em. Bởi nói chuyện với em xong, anh thấy mọi thứ thật là dễ chịu. Cảm ơn em…”. Tôi nhận ra mình quả thực là một cô-nhân-tình-bé-nhỏ của anh. Không hơn.

(H.T, HN)

Nguồn Khám Phá: http://khampha.vn/giai-tri/chi-muon-doc-kiet-vao-nhau-c6a21473.html